🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
 

 Sau đó không đợi mọi người nghị luận quá nhiều, vị Thái Khôn Đạo Nhân kia đã tiếp tục biểu thị công khai: 

 - Bốn người gồm thiên kiêu Vệ Ngư Tử mà Đông Hải Tam Thập Lục Đại Động Thiên cùng đề cử, thủ đồ chân truyền Thanh Lưu Tông Hứa Ngọc Nhân, võ tu Hoang châu Vi Long Tuyệt, tán tu Tống Long Chúc cùng vị trí thứ hai! 

 - Tiểu Thất Quân... 

 - Quả nhiên là Tiểu Thất Quân, bọn họ đều ở vị trí số hai. 

 - Diệu thật, Tiên Minh đúng là dám chơi, khôi thủ có ba, thứ hai không ngờ có bốn. 

 - Dù sao cũng là lần cuối cùng, Tiên Minh cũng tự cho phép bản thân cất cánh chứ. 

 Chung quanh lập tức lại là một mảng xôn xao, các tu sĩ có người trầm trồ khen ngợi, có người cười khổ bất đắc dĩ, huýt sáo dội nước lã cũng có. 

 Có điều kết quả này, đã được nói trước là do Tiên Minh và các trưởng lão của đạo thống Trung Châu cùng nhau thương thảo ra, bởi vậy cho dù có trong lòng có bất mãn đối với kết quả này, nhưng cũng không có ai dám nói gì, nhiều nhất chỉ là có chút không hài lòng mà thôi. 

 Cũng là bốn người xếp thứ hai nhìn nhau một cái, ánh mắt cũng đều lộ ra có chút cổ quái. 

 Vệ Ngư Tử tâm cao khí ngạo, không ngờ mình cùng tên võ tu ngay cả Tử Đan cũng không phải như Vi Long Tuyệt cùng được xếp vào Tiểu Thất Quân thì không nói, còn đồng thời xếp thứ hai đạo chiến, trong lòng rất bất mãn; 

 Mà Vi Long Tuyệt lại cảm thấy ma đồ ma, Hứa Ngọc Nhân xuất lực không nhiều như mình, đối với hắn cùng mình xếp ở vị trí thứ hai cũng bất mãn; 

 Hứa Ngọc Nhân lại cảm thấy, Vệ Ngư Tử khi yêu ma đó tự bạo, thi triển Vạn Vật Mẫu Thủy bảo vệ đám người Phương Nguyên và Lý Hồng Kiêu, cho nên mới giành được công lao, cũng không tính là công bằng cho lắm. 

 Sau đó nhất trí duy nhất là, ba người bọn họ đều có chút xem thường Tống Long Chúc! 

 Tống Long Chúc lại cảm thấy, mình vốn có thể tiến vào đệ nhất, không ngờ lại chỉ xếp thứ hai, trong lòng cũng bất mãn. 

 Có điều đối với ba vị xếp trên họ, những người này cũng không dám nói nhiều. 

 Lúc đó trong quá trình đồ ma, thế cục rõ ràng, bọn họ biết ba người đó rốt cuộc đã bỏ ra bao nhiêu công súc. 

 - U Châu Âm Sơn Mạnh Quỷ Vương, tiên môn lánh đời Trương Đà Tử, huynh đệ Lôi thị Lôi Châu, thủ đồ chân truyền Tiên Vụ Trạch Triệu Linh Lung... Mười người trong trận chiến này cũng triển lộ thần thông, thực lực không tục, lần này cùng xếp thứ ba, đến đây, bài danh đạo chiến kết thúc! 

 Thái Khôn Đạo Nhân đọc xong mười danh ngạch cuối cùng, liền cất bảng đi, sau đó lại nhìn về phía chung quanh, cười nói: 

 - Đương nhiên, vì đạo chiến này bị gián đoạn, tất nhiên cũng có rất nhiều người vẫn chưa thể hiện ra thực lực của mình, do đó chúng ta cũng thương lượng, mười ngày sau, sẽ lại bố trí một lần thí luyện, bất kể là người đã có được danh ngạch trong lần đạo chiến này, hay là người chưa có được danh ngạch, đều có thể tham dự lần thí luyện này, sau khi thí luyện kết thúc, có thể đạt được phần thưởng của Tiên Minh, chỉ là danh ngạch lần này đã được quyết định như vậy, không thể sửa lại. 

 Các tu sĩ ai nấy đều bất lực, chờ hắn tuyên bố xong danh ngạch, lại là những tiếng hò hét loạn thành một đống. 

 Nếu chưa nghe danh ngạch thứ ba, bọn họ còn không rõ lắm, nhưng hiện giờ cuối cùng đã minh bạch dụng ý của Tiên Minh. 

 Đây đâu phải là bình xét đạo chiến, đây rõ ràng là đang bình xét đạo tâm và đảm đương của các thiên kiêu. 

 Tuy ngoài mặt thì không nói gì, nhưng trong bài danh này, lại hoàn toàn thể hiện rõ thái độ của Tiên Minh, phàm là người lúc đồ ma dám đứng ra, đều có thứ tự tốt, mà những người vừa gặp hung hiểm đã lập tức né tránh, thì đều xếp sau. 

 Rõ ràng nhất chính là võ tu Hoang Châu Vi Long Tuyệt. 

 Hắn căn bản ngay cả Tử Đan cũng không phải, nhưng là vì lúc đồ ma, xông lên phía trước, liền xếp thứ hai với ba người khác, mà Trương Đà Tử, Mạnh Quỷ Vương còn có mấy tu sĩ Tử Đan thực lực không tục khác, chính bởi vì lúc đồ ma chuồn nhanh nhất, không xuất lực, liền xếp bọn họ ở vị trí thứ ba, đây rõ ràng đang ngầm đại biểu, Tiên Minh bất mãn với hành vi này của bọn họ! 

 Đương nhiên, huynh đệ Lôi thị cùng xếp thứ ba lại khác, bọn họ vốn nên được xếp thứ hai thậm chí là thứ nhất. 

 Chỉ có điều, ai bảo Lôi lão thái công lại giở trò lừa bịp Tiên Minh? 

 Tiên Minh lần này không hủy bỏ bài danh của huynh đệ Lôi thị đã là nể tình hai huynh đệ này lập công lớn rồi. 


 - Đúng vậy, khôi thủ đạo chiến cũng giành rồi, vậy chẳng phải là thành lục đạo khôi thủ à? 

 Lúc ban đầu nghị luận về chuyện chỉ có lưa thưa mấy người, nhưng đến về sau, không ngờ lại lan ra rất rộng. 

 Bất luận là tán tu quan chiến, hay là trưởng lão và đệ tử của các đại đạo thống, đại thế gia, bất kể là Luyện Khí, Trúc Cơ tu vi thấp, hay là một số Kim Đan thậm chí Nguyên Anh tọa trấn một phương, lúc này đều có chút kinh ngạc hướng ánh mắt về phía Phương Nguyên. 

 Nếu không nghĩ thì thôi, nhưng vừa nghĩ lại đều cảm thấy ngạc nhiên!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.