🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
 

 Hai người đều cùng một cách ý, muốn tụ lại pháp lực cường hoành, một hơi đánh bại đối phương. 

 Chứng kiến cảnh này, chúng tu sĩ không khỏi kích động. 

 Nhưng cũng lúc đó, Phương Nguyên như chợt nghĩ tới điều gì, chậm rãi mở miệng nói: 

 - Hai vị còn định đấu tiếp nữa a? 

 Lý Hồng Kiêu và Lý Bạch Hồ liếc mắt nhìn sang, lại đều không rảnh phân tâm, thúc giục pháp lực, tiếp tục ép tới đối phương. 

 Giữa thời điểm then chốt như thế này, đế cả dư lực nói chuyện bọn hắn cũng không có. 

 Cao thủ so chiêu, nhất thời không cẩn thận, kết cục chính là thảm bại... 

 Nhưng đúng lúc đó, Phương Nguyên đột nhiên lạnh giọng cười nói: 

 - Lúc Đạo chiến còn chưa bắt đầu, hai các ngươi một lòng nhắm đến ta, người thì muốn tìm ta tính sổ, người thì muốn bức ta bỏ Kiếm Đạo, giờ ta tới rồi, các ngươi lại đều nhìn như không thấy? 

 Nói đến đây, hắn phi thân lên, pháp lực tăng vọt. 

 Ầm ầm! 

 Tay trái thi triển thần thông, Chu Tước Lôi Linh phóng nhanh về phía Lý Hồng Kiêu, lôi điện vờn quanh, sáng bừng cả một góc trời. 

 Tay phải trảo hướng hư không, thanh khí hóa kiếm, kiếm ý xung thiên, thẳng chém về phía Lý Bạch Hồ. 

 Chúng nhân chung quanh thấy vậy, trong lòng không khỏi cả kinh, vội hét lớn: 

 - Hắn... Hắn định thừa nước đục thả câu? 

 Trên đài cao bỗng chốc náo nhiệt vô cùng. 

 Hai người Lý Hồng Kiêu và Lý Bạch Hồ tranh đấu vốn đã là thần tiên đánh nhau, phàm nhân chớ gần, mà Phương Nguyên vừa ra tay, lập tức chọc cho hiện trường càng náo nhiệt. Chỉ thấy trời cao ầm ầm rung động, hai bóng người một đỏ, một trắng đánh cho không thể tách ra, bỗng đột nhiên, một đạo bóng xanh xông thẳng tới, một bên điều khiển lôi điện, một bên cầm kiếm, cường hoành kích lên khí lưu cuồng bạo vô biên, dư ba tán phát ra chung quanh càng thêm mãnh liệt, quất đánh khiến người mở mắt không ra. 

 - Ngươi muốn làm gì? 

 Lý Hồng Kiêu và Lý Bạch Hồ chính đang ngưng thần đấu pháp, ai cũng không lưu dư lực, đột nhiên bị Phương Nguyên xen vào, lập tức ăn lỗ lớn, thoáng mất tập trung, suýt nữa bị Phương Nguyên đánh bay, lập tức vừa sợ vừa giận hét lớn lên. 

 - Khi trước các ngươi hẹn Phương mỗ quyết đấu ở đây, giờ ta đến rồi, các ngươi lại không để vào trong mắt, vậy thì đừng trách Phương mỗ không khách khí, cùng lúc đánh bại cả hai ngươi... 

 Phương Nguyên lại chỉ thấp giọng cười một tiếng, pháp lực trên tay không giảm, thừa lúc hai người giằng co, tiêu hao lẫn nhau, thần thông Kiếm Đạo điên cuồng thi triển ra, nhất thời, không chỉ mỗi lôi quang, cả pháp lực cường hoành vô biên cũng đều trút nghiêng tới trấn áp Lý Hồng Kiêu, kiếm ý trên thanh kiếm trong tay phải càng là liên miên không dứt, như trường giang đại hà ùn ùn điên cuồng tấn công Lý Bạch Hồ. 

 - Không hay! 

 Hai người Lý Hồng Kiêu và Lý Bạch Hồ đồng loạt biến sắc. 

 Bọn hắn vạn vạn không nghĩ tới, Phương Nguyên lại làm ra chuyện như vậy, thừa lúc hai người giằng co, đứng ngoài làm ngư ông đắc lợi! 

 Đón lấy pháp lực cuồng bạo từ Phương Nguyên, bọn hắn đồng thời hét lớn, định thu tay ngăn cản. 

 Nhưng hiện tại hai người bọn hắn vốn đã đấu đến thời khắc then chốt, một thân pháp lực dồn hết lên đối phương, ai cũng không dám mạo muội thu tay, bằng không, người đầu tiên thu tay mặc dù có thể đón lấy một kích từ Phương Nguyên, nhưng pháp lực đối phương lại thừa cơ mà tới, nháy mắt liền sẽ thảm bại, thậm chí mất mạng trong chớp mắt, nhất thời gấp đến độ mồ hôi lạnh túa cả ra! 

 Oanh! 

 Sát na đó, hai người chỉ có thể kiệt tận toàn lực, phân ra một bộ phận pháp lực ngăn cản thế công từ Phương Nguyên. 

 Chỉ thấy tay trái Lý Hồng Kiêu khó khăn niết lên pháp ấn, bung ra một đạo chùm sáng, ngăn cản con Chu Tước hung cuồng đang lao đến trước mặt. Phía bên kia Lý Bạch Hồ cũng tay niết kiếm ấn, bắn ra một đạo kiếm khí chắn ngang trước người, cản lại kiếm quang Phương Nguyên đánh tới. 

 Nhưng dưới thế công toàn lực của Phương Nguyên, bọn hắn phòng ngự như thế, há có thể ngăn cản được? 

 Đùng... 

 Chu Tước đâm vào trong chùm sáng bàng bạc kia, lập tức sụp đổ, nhưng lực lượng va chạm cũng khiến chùm sáng bị đâm nát, khắc sau, Phương Nguyên búng tay khẽ vạch, Chu Tước lại hóa ra hai loại lực lượng hỏa diễm và lôi điện, đánh thẳng tới trên người Lý Hồng Kiêu, Lý Hồng Kiêu muốn trốn tránh, nhưng sao mà trốn tránh cho được, nửa người lập tức bị lôi quang kích trúng. 

 Trong khi đó, đạo kiếm quang kia của Lý Bạch Hồ tuy sắc bén đáng sợ, cản lại được một kiếm của Phương Nguyên, nhưng Kiếm Đạo Phương Nguyên cũng đâu phải bình thường, há lại bị hắn dễ dàng ngăn cản như vậy, kiếm ý liên miên không dứt, ùn ùn phá tan kiếm khí, lao đến đánh trúng người Lý Bạch Hồ. 

 - Không hay... 

 - Sao lại thành như vậy... 

 Lúc này bên ngoài bí cảnh, chúng tu theo dõi khảo thí thấy cảnh ấy, nhất thời đồng loạt kinh hãi. 

 Cũng có người hiện vẻ ngập ngừng, nói: 

 - Hình như trong Đạo chiến không có quy định nào bắt buộc không cho phép người khác thừa nước đục thả câu... 

 Nghe lời ấy, thần sắc chúng nhân đều có chút phức tạp. 

 Đúng vậy a, trong Đạo chiến quả thực không có quy củ nào như thế.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.