Chương trước
Chương sau
Vốn khí đạo cũng không khác lắm với phù đạo, đều ít được ít lưu ý, đại khảo các kỳ trước, thật sự không hấp dẫn được rất nhiều người, nhưng lần này thì lại khác hẳn, không biết có bao nhiêu từ sáng sớm đã chờ ở nơi này, hơn nữa còn hứng trí bừng bừng, vừa chờ vừa nghị luận.

Chỉ có điều, nội dung nghị luận lại không nằm ngoài dự đoán mọi người.

- Các ngươi nói xem, lần này tam đạo khôi trận, đan, phù liệu có đến không?

Có người vừa nói, vừa không ngừng xoay người nhìn xung quanh.

- Khí đạo khác với trận, đan, phù đạo, hắn chắc sẽ không tới đâu?

- Chưa chắc, hắn đã một hơi đoạt tam đạo khôi, ai biết khí đạo này liệu có thể cũng sẽ mang tới cho người ta một kinh hỉ hay không?

- Trời ạ, nếu thế thì không phải là kinh hỉ, nếu thực sự có người có thể đoạt được khôi thủ bốn đạo, vậy thì là kinh hãi rồi?

- Luc trước khi han đoạt được tam đạo khôi, có ai có thể nghĩ tới lại xuất hiện loại kỳ tài này không?

Chung quanh tiên đài, các loại tiếng nghị luận đã lên lên xuống xuống.

Biết sao được, liên tục đoạt được tam đạo khôi, đã khiến cho thanh danh của Phương Nguyên đại thịnh, thậm chí còn trào ra một đám người hâm mộ.

Tuy phân tích lý tính thì cũng có rất nhiều người đều cảm thấy khí đạo là ngoài chú ý nội tình, còn phải chú ý bối cảnh và thực lực, bởi vậy rất khó xuất hiện hắc mã, nhưng vẫn không nén được tò mò trong lòng, từ sáng sớm đã tới đây chờ ...

Dù sao bọn họ đã bất ngo hai lần rồi, ai có thể cam đoan kinh hỉ lần thứ ba sẽ không xuất hiện?

Cũng không chỉ là những người vây xem này, thậm chí là một số người tu hành đức cao vọng trọng cũng lòng mang nhung nhớ.

Hiện giờ, theo thanh danh của Phương Nguyên đại thịnh, người suy đoán lai lịch của hắn cũng xuất hiện rất nhiều.

Đã có rất nhiều người, đều coi han là truyền nhân của đại đạo thống nào đó thậm chí là đại truyền thừa cấp bậc thánh địa vào thế gian hành tẩu, cũng có rất nhiều người, đều coi hắn là Tiên Miêu mà Tiên Minh âm thầm bồi dưỡng, nhưng bất kể là loại nào, bọn họ đều tin, nếu người này thừa thế mà lên, vậy thì sẽ còn tới tiếp, hoặc là kiếm khảo, đạo chiến về sau, kiểu gì cũng lại thấy hắn!

Vào lúc mọi người chung quanh đều đang lòng đầy chờ mong, theo ba tiếng pháo vang lên, liền thấy chư vị Luyện Bảo Đại Sư bắt đầu lục tục vào sân.

Phía sau mỗi vị Luyện Bảo Sư của mỗi phương đều có ba vị trợ thủ, tổng cộng là bốn người, đi đầu chính là tông phái luyện bảo của Nam Hải Luyện Dương Tông, sau đó chính là thế gia luyện bảo Quan Châu Trưởng Tôn gia, tiên môn U Châu Linh Lung Các, tiên phường Trung Châu Luyện Phong Hào vân vân ...

Ánh mắt mọi người đều vừa nôn nóng vừa chờ mong nhìn quét một lần, lại rất là tiếc nuối, Luyện Bảo Sư trước sau bước lên tiên đài, tổng cộng có hơn chín mươi người, nhưng liên tục nhìn mấy lần, lại không có phát hiện trong hơn chín mười người này có tam đạo khôi mặc áo xanh kia.

- Dù sao cũng không có ai là toàn năng cả.

- Ha ha, là kỳ vọng của chúng ta quá cao, có thể đoạt tam đạo khôi đã là rất lợi hại rồi, sao có thể kỳ vọng xa vời?

Các tu sĩ xem thi trong lòng cũng xuất hiện có chút mất mát.

Trong lòng bọn họ nghĩ rằng, người áo xanh đã đoạt tam đạo khôi, cũng nên tiếp tục tới đây đọ sức một phen mới đúng.

Phát hiện Phương Nguyên không xuất hiện ở trên đài, cũng khiến rất nhiều người hứng thú rã rời, cũng mất hứng thú đối với kết quả đại khảo khí đạo này, bắt đầu cân nhắc xem nên rời đi hay là tiếp tục ở lại xem, có điều, cũng đúng vào lúc này, trên tiên đài, bỗng nhiên xuất hiện một chuyện dị thường, một vị Khí Sư phụ trách giám thị, tay chắp sau lưng, đi tới trước lò của Luyện Phong Hào, thấp giọng nói gì đó.

Các tu sĩ lúc này mới ý thức được, Luyện Bảo Sư của Luyện Phong Hào chính là một nữ tử mặc váy nâu, dáng người dài nhỏ, dáng người gầy yếu như vậy, có khác biệt rất lớn với những Luyện Bảo Sư khác, mà sau lưng nàng ta thì có ba người đang đứng, hai lão tu áá xám, chắc chính là trưởng lão của Luyện Phong Hào, một người còn lại thì trên mặt lại đeo mặt nạ vỏ cây mặt khóc, trong tay xách một thanh đại chùy.

- Vị đạo hữu này, trong lúc thi không được che đầu che mặt, cởi mặt nạ xuống đi!

Vị bang thủ đeo mặt nạ hơi do dự, thấp giọng nói:

- Đeo hay không đeo mặt nạ thì có ảnh hưởng gì à?

Vị giám thị đó cười nói:

- Đại khảo khí đạo, cũng có quy củ, cùng một đạo thống, có thể ghi danh nhiều lần, phàm là người từng tham gia khí khảo, lại không thể vào sân nữa, ngươi đeo mặt nạ, ta làm sao biết ngươi có phải từng tham gia rồi hay không?

- Là tam đạo khôi đó, hắn không ngờ đã ở trên đài rồi ...

- Trời ạ, hắn quả nhiên không cam lòng, đến đoạt cả khôi thủ của đại khảo khí đạo này.

Các tu sĩ ở bốn phương tám hướng khi nhìn thấy dung mạo của Phương Nguyên, lập tức kinh hãi, lập tức chính là một trận sóng âm giống như núi gào biển động, cũng giống như là nhìn thấy cảnh tượng không thể nào đó, hoặc như là suy đoán nào đó trong lòng được chứng thực mà mừng như điên!

Cũng là Phương Nguyên, bị nhiều ánh mắt như vậy chú ý, lại hơi có chút không được tự nhiên.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.