Chương trước
Chương sau
Bởi vậy vừa thấy hắn xuất hiện ở hiện trường đại khảo phù đạo, lập tức dẫn động những tiếng kinh ngạc và khiếp sợ, rất nhanh liền có nhiều người tự truyền thư, báo với người quen, tên đoạt hai chức khôi thủ lại tới rồi. 

 Thế là, điều này khiến cho đại khảo phù đạo xuất hiện một màn khiến người ta bất ngờ. 

 Vốn không có bao nhiêu người tham dự, mà người tới xem cuộc thi, cũng đều người khí độ trầm ổn, tu dưỡng thâm hậu, nhưng theo Phương Nguyên này vừa xuất hiện, lại ầm một tiếng trở nên náo loạn, sau đó rất nhanh liền có từng đám người chạy tới bên này... 

 - Khôi thủ trận đạo và đan đạo vẫn chưa đủ, đây là muốn tới đoạt cả khôi thủ phù đạo à? 

 Đây là người trong lòng mang nghi hoặc, muốn đến xem Phương Nguyên rốt cuộc có bản sự bao lớn. 

 - Điều này căn bản là không thể, là tới kiếm thanh danh à? 

 Đây là người không tin lắm thực lực của Phương Nguyên! 

 - Hắn trông... thực sự có chút đẹp trai! 

 Đây là các tiểu tiên tử của đạo thống Trung Châu trong lúc vô ý bị Phương Nguyên chinh phục. 

 ... 

 - Ngươi không phải nói mình không hiểu phù đạo à? 

 Một nữ hài áo đỏ đang sắc mặt bất thiện nhìn Phương Nguyên, trên mặt như sắp ứa ra nước. 

 - Vốn quả thật là không hiểu... 

 Phương Nguyên nhìn thấy Lý Hồng Kiêu, vẻ mặt cũng có chút mất tự nhiên, giải thích: 

 - Vô tình ngộ được một ít... 

 Lý Hồng Kiêu nghe vậy, cười lạnh một tiếng: 

 - Ngươi muốn nói với ta là mình trong vòng một ngày đã học xong phù đạo? 

 Phương Nguyên cân nhắc một lúc, nói: 

 - Nói như vậy cũng không đúng, kỳ thật ta trước kia đã biết rồi, nhưng ta không biết mình hiểu... 

 - Ha ha, tùy ngươi! 

 Lý Hồng Kiêu nghiêm túc quan sát Phương Nguyên mấy lần, cũng bỗng nhiên cười lạnh một tiếng, nói: 

 - Nói thật, ta cũng hy vọng ngươi tới, dù sao nếu ngươi không tới, vậy ta đoạt khôi thủ cũng không có ý nghĩa gì, dù sao cũng phải thắng cả ngươi, khôi thủ này mới xem như là danh chính ngôn thuận! 

 Phương Nguyên dùng ánh mắt cổ quái nhìn Lý Hồng Kiêu một cái, liền lắc đầu không nói nữa. 

 Hắn cũng bởi vì mình lúc trước quả thật đã nói với Lý Hồng Kiêu là sẽ không tham gia phù đạo, cho nên mới giải thích vài câu. 

 Trao đổi nhiều hơn thì hắn cũng không có hứng thú. 

 Cũng là bên cạnh hắn, một vị nam tử trẻ tuổi mặc nho bào đội mũ cao, lúc này bỗng nhiên thản nhiên mở miệng, nói: 

 - Ngươi trong mấy ngày nay cũng rất nổi bật, đoạt liền hai đại khôi thủ trận đạo và đan đạo, phần thiên tư này cho dù là ta cũng rất khâm phục, nhưng đáng tiếc, ngươi đến đại khảo phù đạo tìm thanh danh, vậy thì là đến nhầm chỗ rồi, phù đạo tinh thâm, một đời nghiên cứu cũng không đủ, huống chi ngươi còn bị phân tâm? 

 Thanh âm nói chuyện của hắn rất bình thản, mang theo sự thong dong đặc hữu của phù sư, cũng mang theo sự tự tin và ngạo mạn đặc hữu của phù sư. 

 Có điều nghe hắn nói vậy, Lý Hồng Kiêu và Phương Nguyên lại đều thản nhiên quay đầu lại nhìn hắn một cái. 

 Phương Nguyên không nói gì, đi tới trước bàn gỗ của mình. 

 Lý Hồng Kiêu thì nhẹ nhàng "A" một tiếng! 

 . . . Hai người này nhìn thì còn ngạo mạn hơn hắn! 

 - Hai người này cũng cuồng thật... 

 Trên mặt vị phù sư trẻ tuổi đó hiện lên vẻ không vui, nhưng cũng kiềm chế, không lập tức phát hỏa. 

 - Quy tắc đại khảo phù đạo lần này là đơn giản nhất! 

 Trên thượng thủ của tiên đài, Lang Trúc tiên sinh chủ trì đại khảo phù đạo khí độ ung dung, cười ha ha, nói: 

 - Phù đạo giả, dẫn động lực lượng thiên địa, hóa thành thần thông, chính là làm phù. Đại khảo lần này, chỉ cầu sàng lọc lương tài, thành cầu Di Châu, bởi vậy lão phu không chuẩn bị kiểm tra những kiến thức cơ của các ngươi đối với ba ngàn bảy trăm loại hình chữ thái cổ, thượng cổ, cũng không kiểm tra sự nắm giữ của các ngươi đối với một trăm lẻ tám loại phù văn cổ kim, chỉ kiểm tra bản nguyên phù đạo đơn giản nhất của các ngươi, lực lượng đối với dẫn động thiên địa vạn vật, cũng chính là lực lượng ý niệm... 

 Lang Trúc tiên sinh đó nói xong, hơi dừng lại một chút, lại nâng ngón tay viết xuống một chữ "Lôi" trong hư không, sau đó cười nói: 

 - Cho nên, đại khảo phù đạo lần này, không câu nệ phù loại, không luận đạo văn, các ngươi chỉ cần viết một đạo dẫn lôi chi phù, người mạnh nhất sẽ thắng! 

 Sau khi đứt lời, ánh mắt đảo qua mọi người trong sân, thấp giọng nói: 

 - Nửa canh giờ làm hạn định! 

 Sau khi nói xong, bên cạnh sớm đã có đồng nhi đưa tới một nén hương xanh, cắm vào lư hương trong tay hắn. 

 Bởi vậy, hơn ba trăm người trên tiên đài này không ai vội vàng viết cả, chỉ ngưng thần mà ngồi, thầm cân nhắc, có người chau mày, cũng có người ngón tay không ngừng vẽ vạch trong hư không, hiển nhiên là đang cân nhắc xem phải làm như thế nào mới có thể khiến phù lực này mạnh hơn. 

 Nội dung của đại khảo phù đạo cũng quả thật rất đơn giản, chỉ là một đạo lôi phù mà thôi! 

 Nói cách khác, trên đạo phù triện này chỉ cần có thể dẫn động lực lượng lôi điện, liền xem như thành công. 

 Nhưng đây dù sao cũng là đại khảo phủ đạo, không ai dám thực sự nghĩ nó lại đơn giản như vậy, nếu đại khảo phù đạo lần này là vì truy cầu danh hiệu Đại Phù Sư, vậy tự nhiên phải thể hiện ra chỗ độc đáo của mình, mới có tư cách có danh hiệu Đại Phù Sư đó.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.