“Mới quen hai ngày, cô nói đi, cô còn thiếu tôi một cái nhân tình nữa… Tôidựa vào gì mà giúp cô?” Tô Mộc khoanh tay lại, mỉm cười đánh giá cô.
“Tôi, tôi… Tóm lại, cho dù thế nào đi nữa, tôi cũng không thể mất phần việcnày!” Thuần Tưởng chân thành nói, cắn chặt răng nhìn Tô Mộc.
Tô Mộc dần thu lại nụ cười, khoát khoát tay nói: “Chuyện ba người, tôi đãnhớ kỹ rồi.”
“Cái gì?” Thuần Tưởng không hiểu, nháy mắt mấy cái.
Tô Mộc tiếp tục nói: “Giúp cô giải quyết, xem bệnh cho hai tên kia… A, nếungày mai cô đem tiền đến nộp đầy đủ thì không thể xem là như vậy được, khám,chữa bệnh rồi còn cho cô mượn phòng ngủ, còn… Bảo vệ công việc cho tên ngu ngốcnày.”
“Anh, anh nói cái gì?!” Thuần Tưởng trợn to hai mắt, nét mặt quả đúng nhưTô Mộc nói – bảng pha màu, vừa hưng phấn vừa kỳ quái.
Hưng phấn cũng đúng thôi, chẳng những Tô Mộc chịu giúp cô mà biểu hiện tốtngày đầu tiên của cô cũng không bị mất! Nhưng kỳ lạ, không phải Tô Mộc này chánghét cô lắm sao? Cần gì phải giúp cô? Chẳng lẽ thấy cô thất bại, thương tâm khổsở, anh ta không nỡ sao?
Tô Mộc nhẹ nhàng suy đoán được tâm trạng của cô, cùng suy nghĩ nội tâm củacô, anh lơ đễnh, mặc dù cô ngốc này gây nên rất nhiều chuyện xui xẻo, nhưng anhvẫn thấy vui vẻ, vẫn thấy thú vị, nhưng đang ở trong bóng tối, chẳng lẽ đá tên“tay trói gà không chặt” này một cước, làm chuyện ti tiện như thế, không phảitác phong của anh.
Huống chi, anh bất quá cũng chỉ muốn xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-vach-dung-nhin-trom/114421/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.