“Lên xe đi.” Tô Mộc vừa nói vừa đi thẳng đến chiếc xe thể thao mà ThuầnTưởng đã phỉ nhổ không biết bao nhiêu lần.
Có xe đẹp để ngồi, Thuần Tưởng cũng đâu có ngu đến nỗi chen chúc lên xebuýt chi cho mệt, cô vội vàng đuổi theo, không chút khách khí mở cửa ra, nhảyvào ghế phụ ngồi.
Đúng là không chút do dự a, không coi mình là người ngoài chút nào, Tô Mộclườm cô một cái, khởi động xe nói: “Nịt dây an toàn”.
“A?!” Thuần Tưởng không chút tự giác, xoay mặt ngơ ngác nhìn anh.
“Tôi nói, nịt chặt dây antoàn!” Tô Mộc gằn từng chữ nói lại lần nữa.
Cô cười, mím môi lắc đầu nói:“Không có gì, tôi ngồi taxi cũng chưa từng nịt dây an toàn”.
“Cô xem tôi là lái xe taxi?!” Tô Mộc chau chau mày, nét mặt lộ rõ vẻ khóchịu.
“Taxi cao cấp!” Thuần Tưởng cười, bổ sung nói.
“Lái xe cao cấp, không tệ, có sáng kiến.” Tô Mộc gật đầu, xoay người đặtlên người Thuần Tưởng, a, không tính là đè nhưng không cần giải thích, mọingười cũng có thể tưởng tượng được, giống như trong mấy vở kịch cẩu huyết, anhđang giúp cô nịt dây an toàn, nhưng nó lại không hề làm người ta mặt đỏ timhồng mà là…
“Xoay mặt sang chỗ khác, nín thở cho đến khi tôi nịt dây an toàn xong.” TôMộc thấp giọng nói.
Thuần Tưởng định mở miệng, hít sâu một hơi nhưng khi ánh mắt chạm phải ánhmắt của Tô Mộc, cô lập tức không dám mở miệng nữa.
Không biết là cố ý hay là có toan tính, Tô Mộc cà rề cề rà, hồi lâu sau mớinịt dây an toàn xong, khuôn mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-vach-dung-nhin-trom/114420/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.