Hậu viện của Tế Nhân đường lớn hơn tưởng tượng của Tùy Duyên, một sân vườn, bên cạnh đều là gian phòng, phía trên là gác xếp, cộng lại ước chừng 12 gian, bên cạnh sân vườn, dưới mái hiên, còn để bồn hoa.
"Nơi này trước đây là nơi ở của bệnh nhân, cho nên tương đối rộng rãi!" Hạo Nhiên nói.
Tùy Duyên gật đầu.
Chỗ này, nàng rất hài lòng.
"Phía sau còn có viện tử, một cái giếng đầy nước, bình thường giặt xiêm áo gì gì đó, cũng có thể phơi nắng ở phía sau, còn có một chuồng ngựa, ngươi có thể nuôi ngựa, ra ngoài cũng dễ dàng!"
Hạo Nhiên nói xong, đi về phía sau, Tùy Duyên lập tức đuổi theo.
Hậu viện cũng rất lớn, một cái giếng nước, bên cạnh là chuồng ngựa, một nhà xí.
"Cảm giác như thế nào?" Hạo Nhiên hỏi.
"Vô cùng tốt!"
"Hài lòng?" Hạo Nhiên nhíu mày hỏi.
"Cực kỳ hài lòng!"
Hạo Nhiên hài lòng cười to, "Ta biết ngay ngươi sẽ hài lòng, lúc chưởng quỹ Tế Nhân đường tìm ta, nói muốn bán cửa tiệm này đi, ta thấy hắn vội vàng như thế, tuy có lòng giúp hắn, nhưng cũng nghĩ tới, Tùy ký của ngươi, buôn bán tốt như vậy, đáng tiếc vị trí chưa đủ tốt, cũng không đặt được vài cái bàn cái ghế, quá nhiều người cảm thấy chật chội, dứt khoát không ăn, a ha ha, A Duyên, giúp ngươi một đại ân như vậy, chuẩn bị cảm ơn ta thế nào?"
Trong lòng Tùy Duyên tràn đầy cảm động.
Côn đồ lưu manh trước mặt, cũng không ức hiếp dân chúng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-phat-tai-cua-thuong-phu/2010438/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.