"Hạo Nhiên ca......"
Chuẩn bị mọi chuyện ổn thỏa như vậy, nói nàng về sau phải trả như thế nào đây?
Có lẽ, cũng không trả nổi rồi!
Hạo Nhiên hít sâu một hơi, "Đừng nghĩ nhiều, lúc trước ngươi chữa khỏi chân của nương ta, lại vừa cứu Thẩm Ý, ân tình này, chỉ là mấy cửa tiệm sao có thể so sánh được!"
"Nhưng......"
"Nhưng gì? Ba cửa tiệm đó, ta không cho ngươi thuê, cũng cần phải cho người khác thuê, thay vì cho người khác thuê thu tiền thuê, còn không bằng cho ngươi thuê, mỗi ngày có thể ăn uống miễn phí!"
Hạo Nhiên nói qua loa, Tùy Duyên cũng không dám nghĩ qua loa như vậy, "Hạo Nhiên ca, cảm ơn ngươi!"
"Uh, làm cao lương mỹ vị thật ngon để cảm ơn ta đi!" Hạo Nhiên nói xong, ha ha ha nở nụ cười.
Nghĩ thầm, chẳng bao lâu sau, cũng phí hết tâm tư lấy lòng một người như vậy.
Vẫn không thể để cho nàng nhìn ra tâm tư của mình.
Khó khăn quá.
"Tốt!"
Đừng nói là mười bữa ăn, cho dù là 100 bữa, nàng cũng tình nguyện làm.
"Hạo Nhiên ca, Thẩm công tử như thế nào rồi?"
Hạo Nhiên nhíu mày, "Thẩm Ý sao, ngươi yên tâm, bây giờ có quân y chăm sóc, không có chuyện gì!"
"Còn ở nhà ngươi sao?"
"Uh, ở nhà ta, nương ta chăm sóc!" Hạo Nhiên nói xong, nâng chung trà lên uống một ngụm, chân mày nhẹ nhíu lại, "Mùi vị không tốt bằng Bất Hối pha!"
Tùy Duyên cúi đầu cười yếu ớt.
Dịu dịu dàng dàng.
Tùy Duyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-phat-tai-cua-thuong-phu/2010436/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.