Sau khi rối rắm, ngay sau đó Tùy Duyên thoải mái.
Chỉ cần chịu đựng mấy ngày nữa, liền có thể chuyển sang bên này, đến lúc đó nhiều phòng như vậy, tùy tiện ở.
Đã đồng ý thu nhận và giúp đỡ cả nhà Quý thị, Tùy Duyên nghĩ, có lẽ là ở trên người mấy đứa bé nhìn thấy một Bất Hối cứng rắn tương tự, không xa không rời, còn nhỏ tuổi, đã khéo léo hiểu chuyện.
Cũng hoặc là, ở trên người Quý thị, cảm thấy tình thương sâu đậm của người mẹ.
Đúng, tình thương của người mẹ.
Nếu như lòng dạ Quý thị ác độc, bán mấy đứa bé đi, đổi lấy bạc, đủ nàng ăn cả đời.
Tùy Duyên không khỏi thầm mắng suy nghĩ xấu xa của mình.
Mua thức ăn, vội vội vàng vàng trở lại Tùy ký.
Cả gia đình Quý thị đã tắm rửa sạch sẽ trở về, thay xiêm áo sạch sẽ, cả gia đình sống ở phòng bếp, có vẻ có chút khó chịu và chật chội.
Vừa thấy Tùy Duyên, Quý thị vội đứng lên, "Muội tử!"
"Quý đại tỷ, ngươi ngồi trước đi!" Tùy Duyên cười nói.
Chiêu Đệ liền vội vàng tiến lên, nhận lấy cái giỏ trên tay Tùy Duyên, Tùy Duyên bật cười.
"Bất Hối, con dẫn tỷ tỷ muội muội họ đến hậu viện chơi cùng Đại Hoàng đi!"
Trong lòng Bất Hối biết Tùy Duyên có chuyện muốn nói cùng Quý thị, vội vàng gật đầu.
Chiêu Đệ cũng vội vàng dẫn theo mấy muội muội đuổi theo.
Đại Hoàng.
Trước kia họ cũng có một con chó, nhưng trên đường tới Phục Hi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-phat-tai-cua-thuong-phu/2010440/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.