Trông khá đẹp trai, mày thẳng mắt sáng, mũi cao môi mỏng, trông rất nho nhã.
Dương Tiểu Đào không dám một mình đi xác nhận nghi phạm, cô nghĩ, hình như cô chưa từng xích mích với người đàn ông nào mà thù ghét đến nỗi phải về mặt cô lên bia mộ, hơn nữa lại là người lạ ư? Nếu là người lạ chẳng phải càng đáng sợ hơn sao? Dương Tiểu Đào Sợ dù chỉ nhìn tranh vẽ cũng khiến cô gặp ác mộng.
Thang Đồ vào phòng cùng cô ấy.
Pháo Tên Lửa đưa bức vẽ hoàn thiện ra cho Dương Tiểu Đào xem, cô ấy cẩn thận quan sát một lượt, bỗng sững người lại.
Pháo Tên Lửa ngồi đối diện với Dương Tiểu Đào nên thấy rõ mọi biểu cảm của cô, cậu ta bèn hỏi: “Cô nhận ra người đàn ông này sao?” Bùi Lục và Thang Đồ cũng đồng loạt nhìn bức vẽ, vẻ mặt của hai người này đều trở nên kỳ lạ.
Song Pháo Tên Lửa chỉ để ý phản ứng của Dương Tiểu Đào.
Dương Tiểu Đào nhìn chằm chằm khuôn mặt người đàn ông trên tờ giấy, một lúc sau mới mở miệng được, giọng nói cô run run: “Sao...
sao lại có thể?” Thang Đồ nhẹ nhàng ôm lấy vai Dương Tiểu Đào, động viên cô: “Em từng gặp hắn ta rồi à? Hay em quen biết hắn ta?”
Tuy bình thường cô bé Dương Tiểu Đào này thích pha trò, nhưng vẫn luôn là một cô gái ngoan, xung quanh cô ấy có nhiều bạn bè, nhưng đa phần đều là bạn nữ, gần như không có bạn nam, vì thế Thang Đồ hay trêu Dương Tiểu Đào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-mot-canh-cua/3469877/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.