Bình thường trông Bùi Lục dễ gần, nhưng trong công việc anh rất nghiêm túc, khiến người khác không dám lỗ mãng.
Mỗi lần đến câu lạc bộ Môn, Bùi Lục đều mỉm cười chào hỏi Dương Tiểu Đào, nhưng khi ở Sở cảnh sát, anh luôn mang vẻ mặt nghiêm nghị, Dương Tiểu Đào thầm nghĩ, nếu là Thang Đồ, cảnh sát Bùi cũng tỏ vẻ nghiêm túc như vậy sao?
Phía cảnh sát đang cần Dương Tiểu Đào xác nhận một tấm ảnh.
Lúc ngồi trong xe cảnh sát, Dương Tiểu Đào thầm tự nhủ, cô nhớ bản thân mình chưa bao giờ vi phạm pháp luật, cũng tự thấy mình là người tốt, kể cả con kiến ven đường, cô cũng không nỡ giẫm chết, gặp mèo hoang hay chó hoang cũng cho chúng ăn, hơn nữa còn tích cực làm việc và sống lạc quan, cùng lắm là hơi khó tính trong chuyện tìm bạn trai, chẳng lẽ như thế cũng phạm pháp? Nên khi Bùi Lục yêu cầu cô ấy xác nhận một tấm ảnh, tâm trạng thấp thỏm sợ hãi của Dương Tiểu Đào rốt cuộc cũng tan biến một nửa: “Chỉ...
chỉ cần xác nhận một tấm ảnh thôi sao?” Dương Tiểu Đào hỏi Bùi Lục.
Bùi Lục gật đầu, đi trước dẫn đường, suy nghĩ một lát rồi anh nói thêm: “Có thể sẽ làm cô sợ đấy, cô cứ chuẩn bị tâm lý trước đi.”
Một nửa tâm trạng lo lắng còn sót lại khi nãy không có cách nào nguôi ngoại được, qua nét mặt của Bùi Lục, Dương Tiểu Đào đoán tấm ảnh này không hề bình thường.
Có thể làm cô sợ ư? Một thi thể máu me rữa nát? Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-mot-canh-cua/3469876/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.