Sầm Từ dè dặt đứng lên khỏi ghế, rón rén đi về phía cửa.
Quả nhiên hắn ta đang ở đây, cô thậm chí có thể nghe thấy tiếng hít thở của đối phương.
Cô rón rén từng bước tiến về phía cửa thư phòng.
Cửa phòng lúc này đang hé mở, nên Sầm Từ có thể nhìn thấy ánh sáng hắt lên sàn phòng khách.
Nhưng đây chỉ là ánh sáng hoàng hôn, chứ không phải bóng của bất kì ai cả.
Tuy vậy Sầm Từ vẫn cảm thấy, đối phương nhất định đang trốn trong điểm mù thị giác của cô.
Cô trở tay sờ soạng, thấy một cây gậy đánh golf, cầm chặt lấy nó.
Nếu quả thật hắn ta đang ẩn nấp trong căn nhà này, cây gậy đánh golf sẽ chính là vũ khí bảo vệ tính mạng của cô.
Sầm Từ đứng trước cửa hồi lâu mà không thấy bất cứ động tĩnh gì.
Một tay cô nắm chắc gậy đánh golf, tay kia đặt lên khung cửa, cẩn thận thò đầu nhìn ra ngoài, thầm nghĩ nếu đối phương chỉ cách cô một cánh cửa như thế, một giây tiếp theo cũng đủ để cô vung gậy đánh rồi.
Nhưng phòng khách không có ai.
Không chỉ không có ai, mà ngay cả ánh sáng trên mặt đất lúc này cũng trở nên yếu dần, ánh hoàng hôn sắp tắt.
Trái tim Sầm Từ hoàn toàn không bình tĩnh lại được.
Không ở phòng khách, vậy hắn có thể ở đâu? Cô cẩn thận suy nghĩ lại phương hướng cái bóng ấy ban nãy lướt qua...
Ánh mắt dừng lại ở huyền quan.
Hơi thở cô ngừng lại.
Căn nhà cô đang ở có kết cấu hai phòng ngủ một phòng khách năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-mot-canh-cua/1021293/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.