Lệ im lặng 1 hồi rồi cũng lên tiếng : "con thấy thằng Minh nói đúng đấy ạ. Giờ bán hàng online đang là xu hướng. Tuy không phải ai cũng có duyên bán hàng nhưng nếu là chị Yến Nhi thì con nghĩ sẽ ổn thôi. Chị ấy học về kinh tế học rồi thì chắc chắn sẽ phân tích thị trường các kiểu gì đó thôi. Con tin chị Yến Nhi sẽ làm được."
Đến lúc này thì ai cũng phải ngơ ngác. Bà Hồng cao giọng :" Ku Minh đã thế rồi giờ đến lượt mày nữa hả Lệ. Chúng mày đang tuổi học biết cái gì mà ý kiến ý cò. Mẹ mày đây đi chợ bán rau vã mồ hôi mới bán được mấy mở. Chúng mày nghĩ kiếm tiền của thiên hạ dễ lắm đấy."
"Chúng mày cứ suốt ngày bấm điện thoại, mạng mẽo nói gì tin đấy. Chúng mày có phải bục mặt ngai lưng ra bán hàng ở chợ, rao bán khàn cả cổ đâu mà biết. Cứ suốt ngày trên mạng thế này, trên mạng thế kia." bà Liên góp lời.
"Thôi con đã quyết rồi, tiền cũng đưa cho người ta rồi, được hay không được cũng phải làm ạ" Yến Nhi kiên quyết nói. Sau đó liền đi xuống bếp chuẩn bị nấu bữa tối.
Cụ Tâm thấy vậy thì chỉ "chậc chậc" lắc đầu : " Lớn rồi, đủ lông đủ cánh rồi, nói không đứa nào nghe rồi. Đấy! Kệ chúng mày, sướng khổ thì tự chịu."
Nói xong cụ Tâm cũng đi về phía buồng gian sau, leo lên giường nằm vắt tay lên chán. Đôi mắt cụ đục mờ do tuổi tác nhìn chằm chằm trần nhà một lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-ma-me-don-than-di-den-dinh-cao/3648350/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.