“Được.”
Dù có gây ra tổn thương lần thứ hai, Thiên Nhạn cũng có đủ tự tin để dùng y thuật của Tuân thị chữa khỏi cho Cố Kinh Khuê, chỉ là cô không thích quá phiền phức.
Ở thế giới trước đó, cô đã cùng Tuân Tử Hoài học y thuật của Tuân thị, sau này cô đều thực hành trên người những tướng sĩ đã cùng mình vào sinh ra tử.
Dùng y thuật của Tuân thị, chỉ cần không phải thiếu tay gãy chân, cô đều chữa khỏi hết, cho dù là bệnh cũ nhiều năm cũng đều điều trị tốt.
Hiệu quả thần kỳ của y thuật Tuân thị làm cô rất mong chờ. Sau khi kết thúc nhiệm vụ ở thế giới nhỏ, nếu trời sáng, cô sẽ ra ngoài thử xem hiệu quả, không biết có thành công không. Thật ra nội tâm cô tràn ngập sự không chắc chắn, vết bỏng của cô không giống với những người khác.
Sau 99 tuổi, cô lại quay về ngày thứ ba sau khi sinh, điều đó thật đáng sợ. Càng đáng sợ hơn là, mỗi lần trọng sinh, sự trưởng thành của cơ thể cô đều bị hạn chế.
Hiện thực đời này của cô, cơ thể vẫn duy trì ở hình dáng của một cô bé mười bốn tuổi, hơn nữa cả đời đều là trạng thái này, dung mạo cũng sẽ không thay đổi.
Nếu trọng sinh thêm vài lần nữa, cơ thể của cô có thể chỉ lớn đến khoảng mười tuổi. Theo số lần trọng sinh càng nhiều, cơ thể ở kiếp mới của cô sẽ càng ngày càng nhỏ.
Cô không khỏi suy đoán, nếu cứ tiếp tục lặp lại vòng luân hồi này, có phải cuối cùng cả đời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-vu-tru-quy-lay-cau-xin-nu-phan-dien-hang-dau-lam-nguoi/4798077/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.