Tối hôm đó chuyện xảy ra trong phòng bao, giống như trước kia, sẽ không ai tường thuật với người không vào được.
Kỳ lạ chính là mấy ngày liên tục ông Phạm đều không tới canh chừng huấn luyện, nghe Quan Diệu nói là bận sửa sang lại tài liệu quản lý gì đó của rạp hát, có lẽ là gần đây tiếp xúc với một số nhà đầu tư của nhiều ngành khác nhau, không còn giống như rạp hát trướcđây, mọi việc nói miệng một tiếng là có thể quyết định, mọi thứ đều phải giấy trắng mực đen rõ ràng.
Quyết định ai diễn nhân vật nữ chính thì không thể đổi ý nữa, ký hợp đồng rồi đóng dấu, thay đổi phải bồi thường.
Nghe Quan Diệu nói như vậy, Trần Tử Dạ cũng thoáng yên tâm một chút, xem ra sự không vui vào đêm đó không ảnh hưởng sự hợp tác bình thường của rạp hát.
Cũng đúng, chỉ có con kiến nhỏ sẽ cảm thấy trời sắp sập bởi vì một mảnh lá khô điêu tàn mà thôi.
Tranh thủ một ngày cuối năm đi nộp giấy tuyển chọn.
Đêm đó sau khi trở về, Trần Tử Dạ suy tính rất lâu, tuy nói đoạn được chọn trong “Mẫu Đơn Đình” và “Kinh Thoa ký” là cô đã sớm thuộc lòng, nhưng trong sân không có ai là không phải như vậy cả, bàn về nghệ thuật hát, điều kiện giọng hát, cô biết rõ bản thân chưa thể nói là ông trời thưởng cho cơm ăn.
Ở trong giai đoạn này, cho dù có lòng muốn tranh một lần nhân vật nữ chính, thì cũng khó mà ganh đua cao thấp với bọn Mai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-vang-ao-phan/2853613/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.