Quà đáp lễ mà Lương Quý Hòa nói là trong tiệm cổ xưa trước mắt, cách rạp hát chưa đến hai mươi phút lái xe.
Tiếp tục đi về phía tây, ở một nơi xa hơn
Cánh cửa thủy tinh, tủ tủ kính xanh xám, một nắp chai nước có ga khổng lồ treo trên lối vào chỗ lối, viết "May mắn được đón tiếp".
Chỗ này chỉ rộng mười tám mét vuông, hẹp đến đi dạo cũng không được hai vòng, nhưng vỏ xe mô tô VALENTINO từ niên đại 70, hoa tai phỉ thúy MOSCHINO, đến bảng hiệu bến tàu Trùng Khánh, lồng chim, đĩa than cao su đen thời đại Hồng Kông cũ, tạp chí cũ khiến cho người ta không rời mắt được.
Cả ba mặt tường đều là bồn nước thủy tinh, đám cá vàng màu quýt như đang bơi lội trong ánh sáng xanh lạnh lẽo.
Gọn gàng ngăn nắp lại phức tạp kiều diễm.
Trần Tử Dạ vô cùng bất ngờ.
Cô chưa từng vào tiệm nào như vậy, chỗ này thậm chí không lắp đặt quầy thanh toán, giống như là một viện bảo tàng quy mô nhỏ, thu nạp sự ưa chuộng và yêu thích mà con người có, ngón tay chạm nhẹ vào, giống như có ma lực của ký ức vang vọng.
Nhớ đến đêm mới gặp đó, khi cô tỉnh lại thấy tủ kính trong khách sạn cũng là như vậy.
Thong thả đi hai bước, ngồi xổm xuống nhặt một cuống vé phim điện ảnh năm 2003, tên là Black Rose Academy, kể về câu chuyện phi lý của tổ hợp hai thiếu nữ đi đánh quái vật, nhưng càng phi lý hơn kịch bản là vai chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-vang-ao-phan/2853611/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.