Tang Mẫn thức dậy, đôi mắt sưng húp vì khóc nhiều.
Bên ngoài trời đổ mưa lớn… Sấm chớp liên hồi.
Biết là chú Tiêu không thích mưa bởi vì ngày cả nhà họ Tiêu mất cũng là vào một ngày trời mưa rất to.
Những lúc như thế, Tiêu Phong sẽ nhốt mình ở trong phòng không ăn uống.
Tang Mẫn lo lắng chạy xuống nhà hỏi tình hình của Tiêu Phong:
“Dì Lưu, chú Tiêu đã xuống ăn sáng?”
Dì Lưu thở dài:
“Vẫn chưa!”
Cô bé gáp gáp xắn tay áo lên:
“Vậy con sẽ nấu cháo mang lên cho chú!”
Bởi vì những lúc như thế, sự xuất hiện của Tang Mẫn có thể khiến Tiêu Phong vui vẻ. Cũng chính miệng hắn nói thích ăn cháo vào trời mưa. Như vậy sẽ rất ấm lòng…
Quản gia Lưu lắc đầu:
“Tang Mẫn, không cần đâu. Vì trời vừa sáng thiếu gia đã ra ngoài. Cậu ấy nói đến thăm Giang Tĩnh.”
Nghe xong, Tang Mẫn cầm theo ô rời đi.
“Tang Mẫn, con đi đâu?”
“Con đi tìm chú Tiêu…”
…
Quả nhiên không ngoài dự đoán, Tiêu Phong đang quỳ ở phần mộ của Tiêu gia. Còn có mộ của Giang Tĩnh.
Mặc kệ nước mưa trút xuống như thế nào, Tiêu Phong vẫn quỳ ở đó. Hắn quyện lòng bàn tay lại thành nắm đấm. Mang hết tức giận một lần đấm xuống:
“Tại sao? Là tại sao? Hết lần này đến lần khác ông lấy đi người con yêu thương?”
Mà tiếng gào thét của hắn, Tang Mẫn đều tận tai nghe thấy.
Cô gái nhỏ cầm ô che mưa cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-the-gioi-biet-con-yeu-chu-/3648683/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.