Tang Mẫn tỉnh lại ở trong bệnh viện. Người bên cạnh cô không ai khác là quản gia.
“Dì Lưu…”
Dì Lưu gật đầu ôm cô vào lòng.
“Chú Tiêu sao rồi dì Lưu?”
Đúng vậy! Việc đầu tiên bé con quan tâm chính là ông chú Tiêu. Nhưng quản gia lắc đầu biểu thị không hiểu. Tang Mẫn nhẹ giọng:
“Dì Lưu giận con sao? Sao dì không nói chuyện với con?”
Quản gia Lưu không thể nói được chỉ có thể khua tay múa chân.
Tang Mẫn mở to mắt, bé con ngồi dậy. Như phát hiện ra điều bất thường:
“Dì sao vậy? Sao dì không nói chuyện?”
Lời tiếp theo của tên thuộc hạ đang từ cửa đi vào như cào xé trái tim của cô:
“Tang Mẫn, dì Lưu vì muốn cho con ở lại Tiêu gia nên đã đồng ý với Tiêu thiếu. Cả đời này không nghe, không nói.”
Không chấp nhận được, cô bé khuỵu xuống ôm lấy quản gia:
“Tại sao… Tại sao…”
Đôi mắt ngây thơ trở nên đầy oán hận:
“Tiêu Phong, là do chú ấy đích thân ra lệnh sao? Con phải đi tìm chú ấy…”
Cô bé mặc kệ sự ngăn cản mà chạy trở về Tiêu gia. Vừa về đến đã thấy tại đại sảnh lớn đồ đạc nam nữ lộn xộn vươn vãi trên nền gạch.
Bước chân bé con chậm lại… Nhưng nhớ lại dì Lưu vì mình nên Tang Mẫn đã đi đến cầu thang tiếp tục tìm Tiêu Phong.
Đến chân cầu thang, Tang Mẫn vấp phải áo lót của nữ nhân. Bước chân khựng lại. Điều đáng kinh ngạc hơn chính là hình ảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-the-gioi-biet-con-yeu-chu-/3648684/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.