Đêm quaquá nửa, vui thích đã ngừng. Thâm cung vắng vẻ, chỉ nghe được tiếng hít thở từnơi đó.
Thânthể Tạ Hoài Mân chưa khôi phục hoàn toàn, từ lâu đã tựa vào lòng Tiêu Huyên ngủsay. Tiêu Huyên khẽ khàng ôm lấy nàng, lại chưa ngủ.
Hắnnhạy cảm nghe được từ phía Tây Nam truyền đến tiếng xôn xao rất nhỏ.
Hắn cúiđầu nhìn người trong lòng một chút, nhíu mày, không quên cẩn thận chuyển nàngsang gối đầu, kéo chăn đắp kín cho nàng. Tạ Hoài Mân ngủ say sưa, hồn nhiênkhông phát hiện, trở mình một cái, tiếp tục nằm mơ.
TiêuHuyên cười dịu dàng, vuốt tóc nàng rồi mới đứng dậy xuống giường.
VinhKhôn đang chờ bên ngoài, thấy Tiêu Huyên đi ra, vội vàng bước tới trước quỳxuống.
“Chuyệngì?” Vinh Khôn đầy đầu mồ hôi lạnh, sợ đến mức run run.
“Rốt cuộcxảy ra chuyện gì?” Tiêu Huyên mất kiên nhẫn quát.
VinhKhôn nói: “Bệ hạ bớt giận. Lục phi… Sân của Lục phi có hỏa hoạn.”
Trongmắt Tiêu Huyên ánh lên sự sắc bén, đi nhanh ra ngoài. Vinh Khôn vội vàng ôm áochoàng đi theo phía sau phủ thêm cho hắn.
Mấytiểu viện ở ngoại đình đã bị thị vệ chữa cháy bao quanh, ánh lửa chiếu sáng cảkhuôn viên của sân. Lửa đã bị dập gần tắt, nhưng mấy căn phòng đã gần như cháysạch, mái ngói và gạch đá ở khắp nơi.
“Ngườiđâu?”
Dẫn đầucấm quân đáp: “Phát hiện một thi thể nữ đã cháy đen, có điểm giống Lục phi,nhưng chưa thể xác nhận. Nhân thủ cũng đã được kiểm kê, không thiếu một người,chỉ có Lục phi biến mất.”
Lúc nàyTiêu Huyên cũng đã nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-tan-dao-hoa/1903855/quyen-4-chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.