Tôi mộtcước đá văng cửa phòng, người bên trong đều nhìn lại đây. Tạ thái phó vừa nhìnthấy tôi đã muốn răn dạy vài câu theo quán tính. Hai mắt tôi phụt ra lửa đỏ,khiến ông ấy sợ đến mức vội vàng ngậm miệng. 
Nhịhoàng tử Tiêu Lịch ngồi ngay ngắn ở ghế trên, vừa nhìn thấy tôi đã lộ ngay mộtnụ cười mẫu mực của mấy gã chính khách. Tôi liếc nhìn hắn khinh bỉ. 
Tôi hỏiông Tạ: “Nhị ca con đâu?” 
Tạ tháiphó nói: “Mới sáng sớm nó đã có người gọi đi, không biết giờ đang lăn lộn ở chỗnào.” 
Sắc mặttôi lại nặng nề hơn vài phần, gần như muốn rơi xuống đất: “Con muốn nói chuyệnriêng với điện hạ.” 
Tạ phunhân nói: “Theo lễ nghi…” Lập tức bị Tạ thái phó che miệng lôi ra ngoài. 
Bọn họđi hết, tôi đóng chặt cửa lại. Tiêu Lịch đã bước tới, đoan đoan chính chính cúichào tôi một cái. 
Tôichâm chọc nói: “Tiểu nữ không nhận nổi cái cúi đầu này của điện hạ. Chỉ là,không biết điện hạ gặp chuyện gì, trong một đêm đã đổi ý, không phải muốn làmtỷ phu của tiểu nữ hay sao?” 
Gã TiêuLịch này tuy vô cùng dũng mãnh trên sân bóng, nhưng khi đối mặt với phụ nữ,luôn có một phong thái tiêu chuẩn “phụ nữ có thể cố tình gây sự, đàn ông nênkiên nhẫn mỉm cười”. Tôi trừng mắt lạnh lùng nhìn hắn, nụ cười của hắn vẫn rấtấm áp. 
Hắn ôntồn nói: “Mong muội muội thông cảm, trong lòng ta cũng có nỗi khổ.” 
“Sao?”Tôi nhếch môi muốn nghe lý do của hắn. 
Hắnnói: “Hôn nhân của ta không thể do ta làm chủ. Mẫu thân chỉ cho phép ta chọnthê tử trong mấy nhà, Tạ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-tan-dao-hoa/100270/quyen-1-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.