Tiếngkèn lanh lảnh vang vọng toàn bộ sân bóng, Tiêu Lịch vọt lên, cầm gậy đánh bóngtrong tay. Theo một đường vòng cung, quả bóng Pô-lô nho nhỏ bay lên, rơi vàogiữa sân. 
TạChiêu Anh dẫn đầu chạy ào vào sân bóng, chỉ thấy bóng người màu đỏ thấp thoáng,bụi bay mù mịt, anh ta đã dẫn cầu tới cầu môn đội đối phương. Mấy người trongđội cũng cấp tốc giục ngựa đuổi theo. 
Trênkhán đài bùng lên tiếng hò reo nhiệt tình, ngay cả những cô gái rụt rè nhấtcũng đã nhảy nhót hoan hô. 
Mặc dùĐông Tề thượng văn, nhưng Pô-lô vẫn là môn thể thao được các quý tộc yêu thích,mỗi khi tới những ngày lễ trọng đại đều có rất nhiều cuộc đấu Pô-lô. Nhữngchàng trai trẻ tuổi đổ mồ hôi, sôi nước mắt bôn ba trên sân bóng, các cô nươngxuân tâm nhộn nhạo, ở bên cạnh hò hét cổ vũ, vẫy khăn tay, hormone bùng nổ, đâylà một màn mà cổ kim nội ngoại các quan lại thời phong kiến nhìn đã quen. 
Tôi làmột trong số ít người còn yên lặng đứng cạnh sân. 
Cuộcđấu trên sân bóng vô cùng kịch liệt. Trong cát vàng cuồn cuộn, tiếng hò héthưng phấn và tiếng vó ngựa dồn dập vang trời, người ngựa xông lên, truy đuổi,tiếng bóng và gậy đập vào nhau phát ra những âm thanh thanh thúy. 
Mặc dùđang hoa cả mắt, tôi vẫn chăm chú nhìn theo bóng của Tạ Chiêu Anh. Hiện giờnhìn anh ta có vẻ vẫn cầm cự được, nhưng đội đỏ mà anh ta dẫn đầu rõ ràng đangrơi vào tình thế không thuận lợi. Tiêu Lịch dẫn theo đội vàng đã tới gần cầumôn của đội đỏ, hai đội người ngựa xông vào nhau như hai 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-tan-dao-hoa/100267/quyen-1-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.