Mộ Ngạn Dương thẫn thờ dong duổi theo hình bóng của Quan Thư Ân trong vài giây, cuối cùng phá bỏ phòng bị theo cô xuống nước.
Cùng với động tác của Mộ Ngạn Dương, tạo ra làn sóng bập bềnh khiến cơ thể Quan Thư Ân lay động.
Cô biết anh đang tới gần nhưng cũng không sinh ra quá nhiều phản ứng, để mặc cho bàn tay anh đặt lên bụng mình.
Mộ Ngạn Dương được đà lấn tới, mỗi lúc một trở lên quá đáng đôi môi ở trên sườn mặt cùng mang tai Quan Thư Ân làm loạn, mỗi chỗ gặm cắn một chút, ngữ điệu trầm bổng mê hoặc nói:
"Thích không? Dùng nơi này làm sính lễ nhé."
Quan Thư Ân lập tức quay đầu: "Đừng nói với em anh mua lại đảo này?"
"Không chỉ nơi này, mà toàn bộ đảo Nam Á đều là của anh mà." Mộ Ngạn Dương mổ xuống môi Quan Thư Ân một cái, gương mặt dương lên khoe khoang.
Hóa ra là sân nhà à? Chẳng trách...
Quan Thư Ân cảm thấy chướng mắt bĩu môi, lúc muốn đẩy Mộ Ngạn Dương ra tự bơi một mình bất ngờ bị anh nâng lên khỏi mặt nước.
Mộ Ngạn Dương ngẩng mặt lên nhìn cô, truy hỏi tới cùng: "Được không?"
"Thả em xuống." Hai tay Quan Thư Ân liên tục đập vào vai Mộ Ngạn Dương, không thích cùng anh nói tới chủ đề này.
Cánh tay Mộ Ngạn Dương thêm phần siết chặt bắp đùi Quan Thư Ân:
"Em trả lời anh trước đã."
Quan Thư Ân không vui với trò đùa dai này, cánh môi mím chặt vào nhau, một lúc sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-nay-khong-de-cau-mo-ngan-duong-anh-doi-day/3322016/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.