Tâm trạng Ninh Tiểu Ngư nhất thời trở nên hơi phức tạp. Nếu cô không được trói định với hệ thống, thì khi biết tin tốt này, có lẽ cô đã vui sướng đến mức điên cuồng. Nhưng vì cô đã trói buộc với hệ thống, đã được dự đoán về ngày này, vì vậy trong lòng cô chỉ có một cảm giác không nằm ngoài dự tính.
Tất nhiên, cảm xúc hạnh phúc vẫn tồn tại. Nhưng tâm trạng tổng thể của cô vẫn khá bình tĩnh.
Hệ thống tình yêu không thể nhịn được mà tự biên tự diễn: [Cô gái, xem đi, tui thật sự rất hữu ích đúng không?]
Sau khi nói xong, hệ thống tình yêu tiếp tục khoe khoang: [Cha của cô vẫn cần một thời gian dài để phục hồi, nhưng dù ông ấy có liên tục tập luyện phục hồi, thì ông ấy cũng không thể trở lại tình trạng đỉnh cao như trước. Nhưng không có vấn đề gì, chỉ cần cậu phát đường cho tui, liên tục phát đường cho tui, tui đảm bảo cha cậu sẽ trở nên sinh long loạt hổ, giống như trước đây!]
[Cô gái, xin đừng cậu thương xót tui, dù cho nhiều đường hơn, tôi cũng có thể gặm được!]
Ninh Tiểu Ngư đối mặt với lời cám dỗ này, tỏ vẻ rất bình thường. Mọi người trưởng thành đều nên chịu trách nhiệm cho quyết định của mình.
Hồi đó, vào ngày cha Ninh gặp tai nạn, cô đã xem được camera giám sát. Cha cô trên camera giám sát giống như một con ruồi mất đầu, tràn đầy hoảng loạn, tìm kiếm một chiếc Maybach đã rời đi từ lâu trong dòng xe cộ qua lại.
Những chiếc xe đi qua đều điên cuồng bóp còi, nhưng trong lòng ông chỉ muốn tìm kiếm vợ và con gái đã bỏ đi của ông.
Cuối cùng ông bị một chiếc xe đâm vào. Đúng lúc, tài xế kia lái xe khi say rượu. Cả hai đều có lỗi.
Chuyện đã qua đi, Ninh Tiểu Ngư hiếm khi nhớ lại. Dù đã trôi qua hơn bảy năm, trong video giám sát, hình ảnh cha Ninh điên vì tình vẫn còn sâu đậm trong tâm trí cô. Mọi thứ đều rõ ràng như mới hôm qua.
Cô nhàn nhạt nói: “Não yêu đương, không tốt.”
Sau khi nói xong, cô lại nhớ ra cái gì đó, nói: “Nhưng mi không phải người. Vậy thì không sao.”
Hệ thống tình yêu: [Cô gái, cậu đã xúc phạm tới tui!]
Hợp tác với “cực hạn cầu sinh” sắp kết thúc, sau khi chờ đợi hai tiếng cuối cùng, khách mời có thể ra về.
Đối với hầu hết các khách mời, hai tiếng cuối cùng này trở nên cực kỳ khó chịu. Họ không ngừng nhìn đồng hồ hoặc điện thoại di động, mong hai tiếng này nhanh chóng qua đi.
Trong hơn hai ngày trước đó, dù các thành viên trong nhóm của Ninh Du Vi đã có một số mâu thuẫn nhỏ về thức ăn, nhưng ít nhất ngoài mặt, mọi người vẫn hòa thuận. Nhưng khi sắp rời đi, một chuyện lớn đã xảy ra trong nhóm bọn họ.
Mộc Gia Gia bị rắn cắn.
Con rắn cắn cô ta bò rất nhanh, bọn họ không nhìn rõ là loại rắn gì. Nhưng vết thương của cô ta dần trở nên đen thui, có thể đoán đó là một con rắn độc, cũng có thể, độc tố của nó cũng không thấp.
Ở một nơi như khu rừng mưa nguyên thủy này, thứ không thiếu nhất chính là rắn độc và côn trùng độc. Một khi bị rắn độc cắn, có thể thật sự sẽ nguy hiểm đến tính mạng.
Nhóm của Ninh Tiểu Ngư cách nhóm của bọn họ một khoảng cách nhất định. Dù họ cách xa như vậy, Ninh Tiểu Ngư vẫn nghe thấy tiếng kêu rên đau đớn của Mộc Gia Gia: “Đạo diễn, tôi có sao không?! Có thuốc kháng độc rắn ở đây không? Có không?!”
“Là Ninh Du Vi! Là cô ta! Là cô ta đã đẩy tôi ngã, vốn dĩ con rắn kia định cắn cô ta!”
Trước đó, sự vững vàng đã bắt đầu lung lay sắp đổ, sau cố này, sự bình ổn hòa bình của nhóm Ninh Du Vi đã hoàn toàn biến mất.
Một cuộc tranh cãi lớn đã bùng nổ khi chương trình đang sắp kết thúc.
Mộc Gia Gia luôn tức giận lớn tiếng mắng Ninh Du Vi, trong khi Ninh Du Vi chỉ đứng đó, lắc đầu và khóc, nói không có.
Đạo diễn vừa trấn an cảm xúc của Mộc Gia Gia, vừa nhanh chóng gọi đội ngũ y tế đồng hành đến.
Dù sao thì mọi người đều là khách mời của chương trình.
Dù Ninh Tiểu Ngư có ấn tượng không tốt với Mộc Gia Gia, nhưng cô ta cũng không mong muốn Mộc Gia Gia chết. Cô vừa mới định đi kiểm tra tình hình, thì lúc này, bên tai cô lại vang lên tiếng nói ngọt ngào của hệ thống tình yêu.
[Cô gái, trong rừng mưa, có rất nhiều nguy hiểm ẩn giấu. Mộc Gia Gia và những người khác đang dùng bột đuổi rắn do chương trình cung cấp, nhưng hiệu quả không cao lắm. Hơn nữa, khả năng cao là chương trình đã chuẩn bị sẵn thuốc kháng độc rắn, nhưng có lẽ sẽ không có hiệu quả đâu.
Nhưng với bột đuổi rắn trong tay cậu thì lại khác, đó là thứ người nguyên thủy đã tặng cho cậu, hiệu quả đuổi côn trùng và rắn rất tốt, chỉ cần dùng loại này, cậu sẽ không bị rắn độc nhắm vào đâu!
Lúc này, cậu có thể ----
A: Tự mình thoa bột đuổi rắn lên da thịt trần trụi của ảnh đế.
B: Thoa bột đuổi rắn cho ảnh đế và nói với anh ấy: “Nếu anh bị rắn cắn, tôi sẽ rất lo lắng!”
C: Thể hiện quyết tâm với ảnh đế, nói với anh ấy: “Nếu anh bị rắn độc cắn, tôi chắc chắn sẽ hút máu cho anh!”]
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]