Chương trước
Chương sau
Nhìn thấy ba lựa chọn này, Ninh Tiểu Ngư nhất thời không biết nên nói gì.

Ninh Tiểu Ngư: ...

Lạnh lùng một vài giây, cô nhẹ nhàng nói: “Hệ thống tình yêu, mi có biết không, mi thực sự rất không có mắt nhìn.”

Ở phía bên kia, Mộc Gia Gia bị rắn độc cắn, lúc này đang ở thời điểm quan trọng giữa sự sống và cái chết, tình cảnh hỗn loạn. Lúc này, hệ thống tình yêu lại sử dụng giọng nói ngọt ngào, phát ra nhiệm vụ tình yêu.

Nhiệm vụ này, có phải đến không đúng lúc không?

Hệ thống tình yêu vô tội hỏi lại: [À, có hả?] Nhưng mà, Mộc Gia Gia bị rắn cắn, liên quan gì đến nó? Nó chỉ quan tâm đến cp của nó phát đường hay không mà thôi.

Thôi đi.

Ninh Tiểu Ngư không thể nhịn được nghĩ.

Cô không nên nói về vấn đề mắt nhìn này với hệ thống tình yêu này.

Hệ thống tình yêu thật sự không có mắt nhìn, thì thôi đi, nhưng mà, nhiệm vụ mà nó giao, cũng quá dầu mỡ rồi đi!

Ninh Tiểu Ngư một lời khó nói hết: “Gần đây có phải mi đã xem quá nhiều phim thần tượng không?”

Loại chuyện hút độc rắn như vậy, làm sao cô có thể làm được? Không chỉ riêng hắn, người khác cũng không thể! Đó là muốn mạng người á! Đó là một cách làm sai! Là chuyện tuyệt đối không thể làm!

Lục Kinh Độ nếu bị rắn độc cắn, cô tuyệt đối, tuyệt đối không thể hút độc rắn cho hắn.

Hệ thống tình yêu:...

Chính chủ không nói một lời, đột nhiên đâm nó một dao, tâm trạng của nó lúc này, giống như tuyết tháng sáu, tim lạnh băng.

Hệ thống tình yêu lộ vẻ mặt đau khổ: [Cô gái, sao cậu lại có thể lý trí như vậy! Tình yêu, không phải làm người ta mù mờ sao? Khiến người ta không cầu sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, nhưng nguyện cầu chết cùng ngày cùng tháng cùng năm sao.]

Ninh Tiểu Ngư trưng gương mặt cá mặn, lạnh lùng đáp a một tiếng.

Hệ thống tình yêu: Hôm nay không thể nói chuyện.

Khi thời gian đếm ngược chỉ còn mười giây, Ninh Tiểu Ngư không thể không một lần nữa nhìn lại ba sự lựa chọn.

Dù nhìn thế nào, ba sự lựa chọn này đều độc hại hơn nhau, Ninh Tiểu Ngư không nhịn được mà than thở một lần nữa, “Chắc chắn là mi trói sai ký chủ rồi.”

Dù trói cha Ninh cũng tốt hơn trói cô đúng chứ?

Nếu nó trói cha Ninh, không chừng đã có cuộc sống ngày ngày gặm đường rồi.

Thật đáng tiếc.

Nghĩ vậy, Ninh Tiểu Ngư mặt không chút biểu cảm, khi thời gian đếm ngược chỉ còn ba giây, cô ấy chọn A.

B và C thật sự quá mức buồn nôn, cô từ chối ngay. B và C không thể chọn được, cả đời cũng không thể. Cho nên, chỉ còn lại phương án A.

Hệ thống tình yêu ngày càng tinh vi hơn, cơ hội để tìm lỗ hổng cũng ít đi.

Nhưng mà, việc cơ hội ít đi không có nghĩa là không còn.

Ninh Tiểu Ngư tiếc nuối lấy từ trong túi ra một gói bột đuổi rắn mà người nguyên thủy tặng cô.

Sản phẩm địa phương, đương nhiên là đồ tốt.

Còn lại chỉ còn một ít bột đuổi rắn này, cô còn định mang đi. Sau này không biết có chỗ nào cần đến nó không?

Không ngờ, chút bột đuổi rắn còn lại này lại tiện nghi cho Lục Kinh Độ như vậy.

Thực tế mà nói, trong lòng cô còn hơi tiếc nuối.

Dù sao, hiệu quả của thứ này rất tốt, rời khỏi đây, có lẽ cũng không tìm được thứ hiệu quả tốt hơn.

Sau khi lấy ra bột chống rắn, Ninh Tiểu Ngư quan sát Lục Kinh Độ. Dù ở bất cứ nơi nào, khuôn mặt của ảnh đế luôn thu hút mọi ánh nhìn. Trong khu rừng tối tăm này, khuôn mặt hắn dường như tỏa sáng rực rỡ.

Nhìn thấy ánh mắt của Ninh Tiểu Ngư, Lục Kinh Độ nhíu mày, trước tiên là cúi đầu đánh giá bản thân. Ừm, khóa quần đã kéo, không có quên kéo, không để lộ bất cứ thứ gì không nên để lộ, trang phục cũng không có vấn đề gì.

Hắn ngẩng đầu lên, vừa muốn hỏi Ninh Tiểu Ngư có chuyện gì, chỉ thấy cô đổ một chút bột chống rắn vào lòng bàn tay mình, sau đó nắm chặt tay hắn, hai tay làm cùng lúc, như xoa móng heo, như việc xoa muối lên móng heo, trực tiếp thoa bột chống rắn lên cả hai bàn tay của hắn.

[???]

[Đó là làm móng heo à?]

[Cười chết! Lầu trên, bạn vừa nói như vậy, đúng là giống thật!]

[A a a, Tiểu Ngư thực sự đối xử với bàn tay của ảnh đế như một tác phẩm nghệ thuật! Tôi chỉ muốn nói - làm tốt lắm!】

[Tiểu Ngư của chúng ta đúng là không đi con đường bình thường!]

[ Vốn dĩ hành động chạm tay như vậy có thể tạo cảm giác mập mờ, khıêυ khích, hoặc mang tính chất tình thú giữa nam nữ, nhưng khi Tiểu Ngư thực hiện hành động này, tôi chỉ muốn cười ầm lên!]

[Ảnh đế: Rất... bất ngờ.jpg]

[Ảnh đế: Xin hỏi, tôi nên thể hiện thế nào, mới có thể cho thấy tôi rất bình tĩnh?]
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.