Nặng nề mở mắt ra, khung cảnh mờ ảo dần hiện rõ. Thứ cô thấy đầu tiên chính là nét mặt lo âu của Hạo Thiên sau đó chuyển sang mừng rỡ khi cô tỉnh lại. Bàn tay hắn nắm chặt tay cô, vô cùng chặt, chặt đến mức tay cô đã đổ mồ hôi.
"Linh, em tỉnh rồi à?"
Cô nhìn hắn, khẽ cử động người, Hạo Thiên liền nhanh tay đỡ cô ngồi dậy, lúc này mới phát hiện trong phòng ngoài hắn ra còn có một số người.
Chú Tấn nhìn cô vừa tỉnh lại, vội rời ghế sofa chạy đến gần cô.
Nhìn chú Tấn trông có vẻ xanh xao hơn so với trước kia, cũng hiểu những ngày cô bị bắt cóc ông đã lo lắng đến nhường nào. Ngoài ông ra cũng có một người đàn ông lo lắng cũng không kém, thậm chí là có phần hơn, người đó chính là kẻ nắm lấy tay cô không buông từ nãy giờ.
"Chú..."
Cô cất giọng nói. Ánh mắt ông nhìn cô vẫn vậy, luôn tràn ngập một sự thương yêu ẩn giấu sau lớp vỏ cứng rắn kia, giống hệt một người cha với con gái của mình.
Chú Tấn chính là người cha thứ hai của cô! Ông luôn yêu thương cô như con gái ruột!
"Tiểu..." Ông định nói gì đó nhưng nhìn người đàn ông ngồi cạnh, giọng có chút khựng lại.
"Ông định gọi cô ấy là tiểu thư đúng không?"
Hạo Thiên dứt lời, cô và chú Tấn đồng loạt nhìn hắn.
Sao hắn biết?
Như vậy là thân phân thiên kim Phùng gia của cô bị bại lộ rồi sao?
"Sao...sao cậu biết?"
"Lần trước lúc mới phát hiện cô ấy bị bắt cóc, ông đã gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-doi-chi-yeu-minh-em/1690493/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.