Mẹ……….mẹ
- Yên Yên chuyện gì mà con lại chạy về đây?Công ty có việc gì sao?
Yên Yên đi đến giọng nói bắt đầu lạnh đi
- Tuệ Nhi cô ta chưa quay lại rồi.
- Sao?? Con ranh đó chưa chết sao?
- Hôm qua con và Phong gặp cô ta.
- Hahahah con ranh con đó cũng may mắn đó nhỉ.Bị hai người cho người giết như vậy mà vẫn sống trở về đây.
Yên Yên giận dữ trừng mắt nhìn vào người anh trai chẳng ra gì của mình
- Anh im đi………
- Mày nói anh mày như vậy à.
- Hai đứa có thôi đi không.Chuyện này không được nói ra ngoài còn Thiên lo chuyện của mình đi nếu không đừng trách mẹ….
Lúc này đây Tuệ Nhi làm xong câu việc liền muốn trở lại khách sạn nhưng cô lại bị một cánh tay cứng rắn giữ chặt lại
- Em chưa trả lời câu hỏi của tôi?
Cô đã muốn giả lơ đi câu hỏi đó cứ tưởng Lạc Cẩm Hiên hắn đã quên nào ngờ đến tối lúc cô sắp về lại hỏi đến vấn đề này
- Xin lỗi tôi không làm người phụ nữ của anh được.
- Lí do?
- Tôi ngại bẩn.
Cô rất ghét những người đàn ông qua lại đến hết người phụ nữ này đến người phụ nữ khác như vậy.Trên tạp chí ngày nào cũng đưa tin hình ảnh mập mờ giữa anh với vô số người phụ nữ khác làm cô cảm thấy ghê tởm.Cô không muốn mình nằm trong số danh sách những người phụ nữ đó.
Ánh mắt giận dữ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-doi-chi-cung-chieu-minh-em/2751423/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.