Ngôi biệt thự trong đêm được treo lên những ngọn đèn pha lê rất xa hoa rực rỡ.
Lạc Cẩm Hiên rót một ly rượu đỏ,ánh mắt sâu đen giống một con sói đầy nguy hiểm làm người ta không muốn đến gần.
Mới vừa tắm xong những giọt nước dọc theo sợi tóc nhỏ xuống áo choàng tắm,trước ngực để hở lộ lồng ngực rắn chắc tỏa ra sức hút mê người.
- Đưa cô ấy về chưa?
Giọng nói lạnh lùng không chút tình cảm vang lên.Liên Dạ liền tiến lên một bước cung kính nói
- Chủ nhân yên tâm,thuộc hạ đã đưa tiểu thư về an toàn.
Lạc Cẩm Hiên chậm rãi nhìn về phía Liên Dạ sau đó tiếp tục phân phó
- Đưa người vào phòng tôi.
Liên Dạ ngẩn ra,vội vàng cúi người
- Vâng,chủ nhân.
Cửa phòng lần nữa mở ra
Một bóng dáng xinh đẹp đi đến,trên nét mặt hiện lên vẻ gợi tình,ánh mắt chứa đựng vẻ sùng bái nhìn về hướng người đàn ông trên ghế.
- Danel, sao lại uống một mình.Sao không cho người gọi người ta tới?
Cặp đùi trắng nõn ngồi trên đầu gối hắn,cơ thể vặn vẹo đầy mê người.
Cặp mày rậm Lạc Cẩm Hiên khẽ nhíu chặt,khóe môi khẽ cong lên,hai mắt lạnh như băng quét qua khuôn mặt người phụ nữ.
Gương mặt này vô cùng xinh đẹp,ngũ quan tinh xảo gần như hoàn mỹ.Anh muốn quên đi hình ảnh của Tuệ Nhi.Nhưng trong phút chốc này hình bóng của cô lại hiện lên trong đầu anh.
“Đáng chết!Rốt cuộc mình bị sao?”
Suốt cả một đêm giọng nói ấy,gương mắt đầy quật cường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-doi-chi-cung-chieu-minh-em/2751426/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.