Sáng sớm ngày hôm sau
Tuệ Nhi tỉnh dậy trong một lồng ngực ấm áp.Cô đưa tay dụi mắt nhìn xung quanh xem có phải mình đang mơ không.Ánh nắng sớm mai chiếu xuống khắp cả căn phòng
“Mình đang ở đâu đây?”
Và rồi phát hiện ra mình đang nằm trong lòng Lạc Cẩm Hiên
“Lần này là sao.Tối qua cô đã làm gì”
Đây là lần thứ 2 cô xuất hiện ở nơi đây.Tuệ Nhi càng lùi thì chẳng may ngã xuống dưới giường,đau đến nghiến răng nghiến lợi, đánh thức ai đó trên giường.
- Em dậy rồi sao?
Giọng nói đó làm cô giật mình,rồi từ từ đứng dậy
- Anh có thể cho tôi biết,chuyện gì đã xảy ra không?
- Em không nhớ hay cố tình không nhớ?
Cô cười gượng sau đó cẩn thận nói
- Tôi uống say là không nhớ gì cả.
- Hôm qua em say mềm…..sau đó nhận nhầm tôi là tên Tần Phong gì đó rồi ra sức quát tôi và cuối cùng là nôn hết ra người tôi.Tuệ Nhi em nói xem,tôi nên xử lí em thế nào đây?
Tuệ Nhi xấu hổ xua tay
- Hahahah chắc anh không so đo chuyện nhỏ như vậy phải không?Tôi cũng thực xin lỗi vì đã gây phiền toái đến cho anh.Vì lúc đó tôi cũng quá hỗn loạn nên đành gọi điện cho anh.
Tuệ Nhi liếc nhìn người đàn ông đó rồi thật lòng xin lỗi.Cô quả thực rất áy náy.
Lạc Cẩm Hiên không đáp lại lời cô ngược lại hỏi cô một câu chẳng liên quan
- Nói đi tại sao hôm qua uống nhiều như vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-doi-chi-cung-chieu-minh-em/2751421/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.