Trời bắt đầu chập tối, Lạc Ân Nghiên vừa bước ra ngoài không nhanh không chậm liền thấy được một chiếc xe quen thuộc đậu ở đó. Cô mỉm cười nhẹ nhàng, từng bước đi lại gần. Hôm nay quái lạ Âu Thành Triệu không đứng ở ngoài chờ cô mà lại ngồi trong xe, cậu hạ cửa sổ xuống một chút, tay đang cầm điếu thuốc mập mờ khói, điều này khiến Lạc Ân Nghiên không khỏi bất ngờ. Cậu có tâm trạng sao?
Vừa bước lại vừa không ngừng suy nghĩ, rất nhanh đã tới ngay cửa xe, Lạc Ân Nghiên nhẹ nhàng đưa tay lên gõ cửa.
Âu Thành Triệu quay lại liếc nhìn cô một cái rồi nghiên người mở cửa đẩy ra từ bên trong. Giọng nói nhàn nhạt không cảm xúc vang lên.
“Chị lên đi”
Cô nhanh chóng ngồi ổn định trên xe rồi quay qua nhu hoà hỏi cậu.
“Làm sao vậy?”
“Không sao”
“Không sao mà lại có bộ dạng lạnh lùng như thế này sao?”
Âu Thành Triệu không nghĩ nhiều vào thẳng vấn đề mình muốn hỏi.
“Trưa nay chị đi đâu?”
“Đi ăn chứ đi đâu?” Lạc Ân Nghiên ngơ ngác không hiểu gì trả lời.
“Với ai?”
“Với bạn thôi”
“NÓI DỐI!” Âu Thành Triệu bỗng nhiên lớn giọng, làm cô đang tĩnh lặng cũng bất ngờ giật mình.
Cảm xúc Âu Thành Triệu tự dưng bộc phát, cậu không suy nghĩ lấy điện thoại ra đưa sát vào mặt cô. Ánh sáng của điện thoại làm Lạc Ân Nghiên phải nheo mắt lại vì chói. Cậu lúc này lên tiếng.
“Chị đi ăn với Phong Lãnh Thiên! Tại sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-cuoc-tinh-yeu/3081301/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.