Ngồi một lúc, Âu Thành Triệu một thân áo choàng tắm bước xuống. Đầu cậu vẫn còn ươn ướt, những sợi nước thi nhau chảy xuống bờ ngực cường tráng quyến rũ. Lúc này cô vẫn còn tập trung xem tivi, không để ý người thanh niên kia đang tiến về phía mình với một khuôn mặt tinh nghịch.
Âu Thành Triệu đi lại phía sau sofa tay vòng lên trước ngực cô, môi áp xuống chiếc cổ thanh mảnh hít hà hương thơm đặc trưng vốn thuốc về cô, đồng thời lúc đó tay cũng không chịu để yên mà mò mẫm. Một điệu bộ vô cùng không đứng đắn cũng khiến Lạc Ân Nghiên đang tập trung xem tivi phải dời đi sự chú ý, tay cô cầm lấy bàn tay to lớn rồi cau mày cất giọng.
“Không nghịch nữa, tắm xong rồi sao?”
“Ừm…” Cậu trả lời một tiếng trầm thấp ngắn gọn nhưng khuôn mặt thì vẫn vùi vào hõm cổ ấy.
Lạc Ân Nghiên vì nhột cũng phải rụt lại muốn né đi. Hai cánh tay cậu ôm cô như gồng kiền, không thể nào né đi được, biết tính cậu cứng đầu cô cũng phải nhẹ giọng cưng nựng một chút.
“Đi ăn cơm thôi, lẩu đã nguội hết rồi” Nói xong cô đứng lên. Âu Thành Triệu thế mà vẫn không buông cô ra, chân lẽo đẽo theo sau nhưng tay thì ôm chặt như giam cầm.
Cô cảm thấy việc đi lại của mình tự nhiên hôm nay lại khó khăn đến thế, cậu như con gấu Koala bám lấy cô một phút cũng không buông. Vào phòng bếp đồ ăn đã được sắp sẵn, Lạc Ân Nghiên dùng bàn tay mềm mại của mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-cuoc-tinh-yeu/3081299/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.