Đã một tháng trôi qua trong bệnh viện, người phụ nữ của anh vẫn nằm im lặng ở giường chẳng có bất kì dấu hiệu nào của việc tỉnh lại. Giản Tử Hạo đã kiểm tra nhiều lần và cam đoan cô không có gì nghiêm trọng nhưng tại sao đến giờ cô vẫn chưa tỉnh?
Công ty của cô anh đã thu mua xong rồi, tên tài xế anh cũng đã đưa hắn vào tù, vậy tại sao cô vẫn chưa mở mắt ra để nhìn anh?
Hôm nay, Diệp Thần ôm một bó hoa tươi đến thăm cô, khuôn mặt của anh bơ phờ vì cả tháng nay anh chỉ có uống rượu, yêu chính em gái mình, anh cảm thấy rất tội lỗi, mỗi ngày chỉ có thể ngập trong men rượu để quên đi mọi chuyện.
Cuối cùng anh đã suy nghĩ thông suốt, hôm nay muốn đến thăm cô. Trần Gia Kiệt đang làm việc ở cạnh giường cô, thấy Diệp Thần đến anh cau mày, dừng lại công việc.
- "Tôi đã từng nói anh tránh xa cô ấy ra." Anh nhẹ giọng nhắc nhở.
Diệp Thần đi về phía đầu giường đặt bó hoa lên chiếc tủ, anh nhìn vào gương mặt của Tiểu Khiết.
- "Cô ấy sao rồi? Tại vì sao đến giờ này cô ấy vẫn chưa tỉnh lại?"
Đó cũng là điều anh lo lắng, anh cũng đã mời các vị bác sĩ từ nước ngoài về nhưng ai cũng chung một đáp án đó chính là cô ấy bình thường, tất cả đều ổn, nhưng chuyện cô chưa tỉnh lại chưa ai có thể giải thích được.
- "Tháng sau nếu cô ấy vẫn chưa tỉnh tôi sẽ đưa cô ấy sang nước ngoài điều trị."
Diệp Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-co-the-em-toi-deu-thich/543333/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.