*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lệ Tịch nghe tên lưu manh nói vậy thì khẽ nhướng mày.
Cô cười ngâm ngâm với tên lưu manh đó: "Thật sao? Vậy thì còn gì bằng! Mong các vị đại ca chiếu cố, tôi là dị năng giả hệ không gian, tôi có thể lưu trữ vật tư."
"Dị năng không gian?!" Tên lưu manh tóc xanh đẩy tên lưu manh kia ra, ánh mắt sáng loé nhìn Lệ Tịch.
Không gian hệ dị năng giả! Thế mà lại là không gian dị năng giả! Bọn họ lần này ra ngoài đúng là trúng số rồi!!! Vừa có vật tư, vừa có mỹ nữ, vừa có cái bình chứa dị năng không gian.
Phải biết dị năng không gian giả lực chiến đấu là bằng không, nhưng mà bọn họ có không gian có thể chất chứa vật tư, ở tại mạt thế, có thể nói là người được chào đón nhất. Bởi vì quá tiện lợi!
"Đúng vậy nha! Tôi có thể giúp mấy người cất giữ vật tư, chỉ cần mọi người cho tôi theo và bảo vệ tôi, cho tôi ăn uống đầy đủ là ok." Lệ Tịch cười híp mắt nói, kết hợp với khuôn mặt bánh bao trẻ con kia, muốn có bao nhiêu dễ thương, vô hại, thì có bấy nhiêu, chỉ còn thiếu viết lên mặt "ta rất vô hại, ta rất yếu ớt, ta cần bảo vệ"
Quả nhiên, thấy vẻ mặt vui vẻ hưng phấn dễ bị lừa đó của Lệ Tịch đám người lưu manh liền ném cho cô một ánh mắt khinh bỉ.
Nhóc con chưa hiểu chuyện đời.
Nhưng mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-ca-ta-muon-xung-vuong-o-mat-the/485218/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.