*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Chào cậu." Vương Lục lúc này lên tiếng chài hỏi, ánh mắt không ngừng quét tới quét lui trên người Khương Chính Thiên và Khương Tịnh Vân.
Hai người này quần áo xem như là sạch sẽ, khuôn mặt trắng trẻo, dáng người gầy yếu, hơn nữa một người trong đó đã ngất đi, nói chung, nhìn tổng quan, hai người này không thể nào là người phá vòng vây tang thi ngoài siêu thị.
Hai người này có thể là người sống sót tiến vào sớm hơn bọn hắn.
Khương Chính Thiên cũng gật đầu xem như là chào lại.
"Hai cậu vào đây chắc cũng sớm hơn bọn tôi, hai người các cậu có thấy ai khác ngoài hai người cậu hay không?" Vương Lục dò hỏi.
"Không." Khương Chính Thiên lạnh giọng trả lời, sau đó cụp mắt xuống, không thèm nhìn đám người Vương Lục nữa.
Đám người này không cần đến lược hắn chỉnh. Không cần để tâm nhiều. Không phải có cái người "đen ăn đen" kia hay sao?
Lệ Tịch - vị hôn thê trên danh nghĩa của hắn.
Hắn cũng không thích bị hôn thể này cho lắm.
Bởi vì sao? Bởi vì cái tính "đen ăn đen" của cô ta.
Thử hỏi, có cô gái nào mỗi ngày điều đi hố người khác, hố lên hố xuống, hố đến người ta phải chết tươi chết tưởi vì tức, chết không nhắm mắt. Trong đó có hắn.
Hắn đã rút ra kinh nghiệm xương máu, con người mà, không nên chỉ nhìn bề ngoài.
Lệ Tịch có thể nói, không thua gì hắn về mặt thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-ca-ta-muon-xung-vuong-o-mat-the/485219/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.