Con tang thi cấp 4 kia nhanh chóng tránh đi và dùng tư thế nhanh nhất đánh úp về phía Khương Tịnh Vân và Khương Chính Thiên.
Khương Tịnh Vân nhìn con tang thi cấp 4 nhào đánh đến, đôi mắt khẽ nheo lại, thoáng qua một tia ám quang.
Tay khẽ nâng, túm lấy Khương Chính Thiên đang dựa trên người mình, cấp tốc chạy.
Anh anh anh, thật đáng sợ, aaaa luôn có đồng loại muốn cướp thức ăn của bổn tang thi!!!
"Muốn chạy? Mơ tưởng!" Tang thi cấp 4 lạnh giọng nói, một đoàn hoả cầu đánh về phía Khương Tịnh Vân.
Khương Tịnh Vân cảm giác được nguy hiểm liền tránh đi, nhưng mà, Khương Chính Thiên bị rớt lại, lăn lóc qua một bên.
Khương Tịnh Vân ngơ ngác nhìn gốc áo trên tay của mình, đồ ăn của nó đâu rồi???
"Mẹ kiếp." Khương Chính Thiên chửi thầm một tiếng, lăn lóc tránh đi đoàn hỏa cầu đánh tới, nhưng mà tránh được 1 2 nhưng không thể toàn tránh, cho nên cánh tay trái của hắn bị hỏa cầu đánh đến, bốc lên mùi cháy khét, đen khét một mảnh.
Khương Tịnh Vân thấy một màn như vậy, mắt trừng trừng mở to.
Đồ ăn!!!
Tang thi cấp 4 nháy mắt liền xuất hiện trước mặt Khương Chính Thiên, móng tay đen dài sắt bén lập tức muốn đâm thủng bụng Khương Chính Thiên.
"Gào rống!!!!" Khương Tịnh Vân gào rống lên một tiếng, lập tức cả người liền biến mất, tựa như không hề tồn tại.
Cả người tang thi cấp 4 cứng lại, không nhúc nhích được.
Mắt thấy chỉ còn một chút nữa thôi, tự tay nó có thể xé nát nhân loại trước mắt này, nhưng thân thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-ca-ta-muon-xung-vuong-o-mat-the/485217/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.