Có Thiên La Địa Võng, tang thi đoàn rất nhanh bị toàn diệt, thi thể bóc mùi cháy khét khó ngửi, thân thể cũng đã không còn toàn vẹn.
Nhưng mà một chiêu này đi ra, chính là toàn lực của Khương Chính Thiên, đây có thể xem là đại chiêu cuối của anh, sau khi xuất chiêu, anh sẽ ở trạng thái thoát lực một thời gian, với cấp bậc hiện tại của anh (cấp 4) có thể xuất ra đại chiêu lớn như vậy cũng đã là tận lực, hơn nữa anh dùng chưa quen với năng lực hiện tại của anh.
Xuất đại chiêu sau, Khương Chính Thiên cả người điều dựa vào người Khương Tịnh Vân, ánh mắt đảo qua xung quanh, khẳng định không có ai, liền nói với Khương Tịnh Vân: "Phá nát cửa kính kia đi, vừa đủ cho hai ta đi vào là được, trong đó có đồ ĂN."
Tay Khương Chính Thiên chỉ vào cửa ra vào siêu thị đang bị khoá, cửa kính điện tử, bây giờ điện bị đóng băng, cửa lại khoá, cho nên chỉ có cách phá mà vào.
Nghe đến từ "ăn" Khương Tịnh Vân liền phấn chấn, theo hướng tay Khương Chính Thiên nhìn lại, nhưng chẳng thấy đồ ăn đâu, hắn tức giận quay đầu lại trừng mắt với Khương Chính Thiên một cái, ánh mắt tựa như bị kẻ xấu xa lừa dối.
Khoé miệng Khương Chính Thiên khẽ kéo, hắn hút sâu một hơi, cố gắng để giọng mình bình thường trước như sau, đệ đệ tiện nghi, nó là tang thi, tang thi, tang thi, sẽ ngốc! Ân, không so đo với kẻ ngốc.
"Đồ ăn phía sau cánh cửa kia, nếu hiện tại chúng ta không vào, sẽ có người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-ca-ta-muon-xung-vuong-o-mat-the/485216/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.