🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đêm hôm khuya khoắt đầu tháng Chín, gió to đến nỗi cổ thụ cỏ dại trong núi sâu gần như bị thổi trụi lá.



Một nhóm vệ sĩ túm tụm trong góc phòng tầng một, ngẩn người.



Thích Đại phát biểu một câu không đầu không đuôi: "Đã quên hết chưa?"



Tất cả mọi người sống lại.



"Quên cái gì? Cái gì quên? Nghe không hiểu, em có não cá vàng, trí nhớ ba giây."



"Đang xóa bỏ."



"Cũng sắp quên rồi, chờ em một lát."



"Ngay lập tức."



Lúc hướng gió nhất trí, một giọng nói lạc quẻ vang lên, "Thích gia còn rất nhát."



Người vệ sĩ đang nói nằm rạp xuống đất, trên mặt là vẻ sảng khoái như thể cuối cùng đã được nhẹ nhõm sau khi bị táo bón lâu ngày, "Aiya má ơi, xem như nói ra rồi, nghẹn chết tao mất."



Những người khác hưởng lợi từ cậu ta, chỗ bị tắc nghẽn cũng được khai thông, thế nhưng họ không biểu hiện ra, mà họ mừng thầm.



"Thế không gọi là nhát đâu."



Có kẻ khăng khăng khoe khoang sự độc đáo nổi bật vào lúc này, "Dựa vào kinh nghiệm đu phim truyền hình gà bông nhiều năm của tao, Thích gia được gọi là..."



Gã xoa cằm, trầm ngâm suy tư một lúc, màu mè cũng đã làm xong rồi mà còn chưa nghĩ ra từ trái nghĩa nào, "Được rồi, là nhát."



Mọi người chờ hồi lâu: "..."



Bầu không khí chìm trong yên tĩnh.



Tật lúng túng thay người khác lại tái phát, mọi người nghĩ đến video giám sát mà họ đã chọn lựa cắt ra, cùng cảm thấy lúng túng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bye-bye/3556221/chuong-107.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.