Chàng trai trẻ nhấc chân bước lên con đường lúc đến, bóng dáng mảnh khảnh cao ráo, đuôi tóc mềm mại áp sau gáy, không một lần ngoảnh lại. 
Trong con ngươi Thích Dĩ Lạo là khói lửa giữa các ngón tay cậu, chập chờn chớp tắt, theo gió cuốn đi. 
Chân dài vừa cất bước thì khựng lại, Thích Dĩ Lạo ngẩng đầu nhìn trời. 
Sắp mưa rồi. 
Gió lớn nổi lên, oi bức khó chịu. 
Thích Dĩ Lạo liếc nhìn sân trước vừa quen thuộc vừa xa lạ. Hắn còn nhớ nơi này trồng toàn hoa cỏ quý giá, có một số là do mẹ hắn trồng khi còn sống, đã rất nhiều năm, nhưng bây giờ trong sân tràn ngập những loại cây phổ biến, vẫn còn trong thời kỳ phát triển. 
Nghe nói mớ hỗn độn do bạn cũ đập phá, được người vừa rời đi cứu sống. 
Mà hắn chỉ có ký ức trống rỗng. 
Bổ sung, cũng chỉ là mô tả bằng lời nói, không có hình ảnh. 
Cảm giác mệt mỏi bao trùm khuôn mặt Thích Dĩ Lạo. Hắn day day huyệt thái dương sưng tấy, dặn dò Thích Đại thu dọn đồ dùng hàng ngày cho đứa bé kia. 
Kết quả hắn tự mình tới đó. 
Phòng ngủ ở tầng một, có một sân nhỏ riêng biệt. 
Thích Dĩ Lạo bước vào, đập vào mắt là giường đôi, đèn ngủ tinh xảo, không có đồ đạc như bàn học hay giá sách. Hắn bước vào trong mà hoàn toàn không có chút ấn tượng nào, rẽ ngoặt, hắn nhìn thấy một căn phòng thay đồ rộng rãi và sáng sủa, bên trong treo đủ quần áo bốn mùa. Tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bye-bye/3556220/chuong-106.html