Cậu ta là ai.
Bốn chữ này rơi vào tai Giao Bạch, tương đương với một tiếng sét nổ dưới chân cậu, trời đất rung chuyển, trước mắt cậu xuất hiện một vệt sáng trắng.
Thảo nào Thích Đại ấp a ấp úng trong điện thoại, nghiên cứu viên lộ vẻ dị thường, hóa ra là ông chủ của họ... Mất trí nhớ.
Đó là một trong những tình tiết máu chó cũ kỹ kinh điển.
Đã bảo mà, thế giới truyện tranh thời xưa cộng với tác động của hiệu ứng cánh bướm, double máu chó, làm sao có thể thiếu nó được? Rồi giờ đến luôn này thấy chưa.
Tới thì cứ tới đi, tại sao lại dính lên người Thích Dĩ Lạo?
"Đậu..."
Giao Bạch lau mặt thật mạnh, tức giận chửi bới, "Đậu má!"
Cậu sải bước đến trước mặt Thích Dĩ Lạo, đứng thẳng, trong mắt có cuộn sóng mãnh liệt, rồi lại trông giống một mảnh rễ cỏ đen thui vì bị lửa lớn thiêu rụi.
Nếp nhăn giữa mi tâm Thích Dĩ Lạo hằn sâu hơn mấy phần.
Giao Bạch cứ thế nhìn hắn, như cười như không: "Không quen biết em, đúng không?"
Thích Dĩ Lạo nhẹ nhàng hiền hoà giống lần đầu gặp gỡ, nhưng thực tế lại xa cách lạnh nhạt: "Cậu bạn này, cậu..."
Giao Bạch quay đầu rời đi.
Vì con mèo đang nhìn cậu bằng ánh mắt tò mò.
Điều này chứng tỏ, thâm tâm Thích Dĩ Lạo thật sự cảm thấy lạ lẫm với cậu.
Tỉnh dậy sau khi kết thúc thí nghiệm, Thích Dĩ Lạo mất trí nhớ, vậy ý thức tự chủ của hắn vẫn còn chứ? Còn nhỉ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bye-bye/3556219/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.