Giao Bạch di chuyển tới phòng bệnh của nhóm Thích Đại Thích Nhị, lần lượt thăm hỏi từng người. Cậu bảo bọn họ an tâm dưỡng thương, có khó khăn gì cứ nói.
Nhân lúc tinh thần còn chưa hoàn toàn mệt mỏi, Giao Bạch tới trung tâm cai nghiện ma túy một chuyến. Cậu nhận lấy bản báo cáo chẩn đoán của Lương Đống từ tay bác sĩ cai nghiện, lật qua lật lại rồi chìm trong im lặng.
Lương Đống nghiện ma túy nặng, phải ít nhất nửa năm mới cai được.
Khó khăn thực sự là sau khi ra ngoài.
Có một sự khác biệt lớn giữa các loại nghiện, internet, thuốc lá rượu, tình dục, ma túy, đây là mức độ khó cai của chúng từ dễ đến khó, theo thứ tự này.
Tái nghiện quá dễ dàng.
Chỉ có một phần nghìn người cai nghiện hoàn toàn. Ai có thể nằm trong số một phần nghìn kia đây, mọi người đều tưởng là mình, nhưng rồi không ai làm được.
Huống hồ sau khi hút ma túy, nội tạng và não bộ đều bị tổn thương, cần được hồi phục, mức độ hồi phục tùy theo từng người.
Tiền là cơ sở.
Nguồn tài chính, ủng hộ và trợ giúp, Giao Bạch có thể cho Lương Đống ba thứ này. Còn việc nghiện thì phải do chính gã tự vượt qua, tất cả phụ thuộc vào nghị lực của gã.
Giao Bạch nhìn thấy Lương Đống ở sân bóng rổ trong nhà, cậu không đi qua mà đứng quan sát trong góc.
Nhóm bệnh nhân mặc áo quần xanh dương cạo tóc húi cua đang chơi bóng rổ. Lương Đống thì đang ngồi trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bye-bye/3556218/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.