Xây dựng thế giới?
Ninh Thư thầm ghi nhớ trong lòng, đây lại là cái gì chứ?
Sao một nhiệm vụ giả cao cấp như 795 lại có thái độ như vậy với một nhiệm vụ giả siêu cấp.
Đến khi vào đến nhà, trên người mọi người đầy tuyết đọng, Ninh Thư giúp Mai Tử Thanh phủi tuyết trên cổ áo xuống.
“Không đuổi kịp à?” Đại thúc lạnh nhạt, giọng nói lãnh đạm, không hề quan tâm đến mạng người.
795 nhún vai: “Chạy mất rồi.”
“Thầy ơi, chúng ta đi tìm đi, chắc chắn Lâm Hạ xảy ra chuyện rồi.” Phàn Tuấn Dương lo lắng nói.
“Cô ấy và Phan Thìn là hội viên vẽ tranh quốc họa đẹp nhất trong câu lạc bộ quốc hoạ, năm nay còn phải tham gia thi đấu quốc gia.” Sắc mặt Phàn Tuấn Dương trắng bệch.
Đã chết mất mấy người rồi, hai học sinh vẽ tranh quốc hoạ khá giỏi đã xảy ra chuyện rồi.
Đại thúc lạnh lùng nói: “Vậy cậu đi ra ngoài tìm đi, tôi không cản, cậu có thể về được hay không tôi không dám chắc.”
“Không có việc gì thì ở trong phòng đi, đừng có đi khắp nơi.” Đại thúc cầm dao giải phẫu sáng quắc trong tay.
Phàn Tuấn Dương nhìn ra ngoài phòng, sắc trời ảm đạm, chỉ có mấy gợn mây, dù không biết nhìn thời tiết thì cũng biết tuyết sẽ ngày càng lớn.
“Thầy ơi, bọn em ở cùng thầy.” Phàn Tuấn Dương nói.
Mọi người ở lại trong nhà chính, khiến nhà chính rất chật chội.
Có mấy nữ sinh khóc thút thít, quấn lấy nhau.
“Thầy giáo, người có đầu mối không?” Ninh Thư hỏi đại thúc.
Đại thúc nhìn chằm chằm bà chủ nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/784158/chuong-845.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.