Một bóng đen lao tới, Ninh Thư còn chưa phản ứng kịp, cổ đã bị một sợi tơ thắt lại, từ sau lưng, bóng đen siết chặt sợi tơ hơn.
Hai tay Ninh Thư cầm chắc lấy sợi tơ, sợi tơ buộc chặt lấy khớp xương, lún sâu vào da thịt, vẫn đang lún sâu hơn nữa, Ninh Thư cảm giác xương tay của mình sắp bị sợi tơ này cắt đứt đến nơi rồi.
Đúng là đau thấu tim.
Dù đau tay hơn nữa, Ninh Thư cũng không dám buông tay, chỉ cần buông lỏng tay là cổ của mình cũng sẽ bị đau hệt như vậy, cũng giống như Mai Tử Thanh bên cạnh, cổ bị cắt mất một nửa.
Hai thân thể tiến lại gần nhau hơn, thậm chí bên tai còn có thể cảm nhận được hơi thở nóng hổi ở phía sau, mùi hương gỗ hòa lẫn mùi gió lạnh xộc thẳng vào mũi cô.
“Khụ khụ…” Ninh Thư ho khan, khó khăn nói: “Trương Gia Sâm, chắc chắn là cậu.”
Tay cầm sợi tơ hơi dừng lại, nhưng sau đó lại tăng lực lên, sợi tơ lại lún vào da thịt, máu tươi rơi từng giọt trên mặt đất.
Tóc gáy trên người Ninh Thư đang đối mặt với cái chết đều dựng hết lên, sợ hãi lại tuyệt vọng.
Mặt Ninh Thư đỏ lên, giơ chân định đạp vào chân người sau lưng nhưng lại bị hắn đạp lên bắp đùi trước, lập tức cảm thấy đau thấu đến tận tim.
Mới tới thế giới này được một ngày, không có thời gian tu luyện Tuyệt Thế Võ Công, một ngày chết những ba người, đúng là không hề có thời gian nghỉ ngơi.
Bây giờ ở dưới gió như vậy, cơ hội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/784159/chuong-846.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.