Tiểu hồ ly nghe không hiểu Khâm Thiên giám đang nói cái gì, thế nhưng lúc nàng nghe được hai chữ yêu nghiệt, lập tức hoảng sợ trợn tròn hai mắt, là đang nói nàng sao?
Nàng mặc dù là hồ ly, thế nhưng bên trong vẫn là người mà, hoàn toàn không phải yêu nghiệt gì đó đâu, tiểu hồ ly nắm thật chặt góc áo Hoắc Khanh, trong lòng tràn ngập sự bất an và sợ hãi.
"Hiện tượng thiên văn nói ra vốn là lời nói vô căn cứ, Khâm Thiên giám, trẫm cho kiểm tra thời tiết, chứ không phải để khanh nói những thứ nghe sởn gai ốc như số tử vi gì gì đó." Hoắc Khanh lạnh nhạt nói: "Bên cạnh trẫm cũng chẳng có ai là yêu nghiệt cả, các khanh quả thực nghĩ nhiều quá rồi."
"Hoàng thượng." Khâm Thiên giám dập đầu trên đất, tiếng kêu gào thảm thiết: "Hoàng thượng, người nhất định phải tin lời vi thần nói, ngôi sao mai hiện tại đang ảm đạm không ánh sáng, ngôi sao mai là ngôi sao sáng nhất, đại biểu cho Hoàng thượng, nhưng bây giờ ngôi sao mai đang ảm đạm đi không còn ánh sáng, không chỉ gây họa cho Hoàng thượng, e rằng còn gây họa tới cả giang sơn này, Hoàng thượng."
Khâm Thiên giám dập đầu trên mặt đất, trên trán là một mảng bầm đen, biểu cảm vô cùng đau đớn, tiểu hồ ly sợ hãi nắm thật chặt quần áo của Hoắc Khanh, trốn phía sau Hoắc Khanh, trong lòng càng thêm bất an.
"Hoàng thượng, thà tin rằng là có còn hơn là không, để Khâm Thiên giám kiểm tra thử người bên cạnh Hoàng thượng xem có phải có yêu nghiệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/783562/chuong-249.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.