Hoắc Khanh rất hối hận không hạ bệ phủ Nguyên soái đi, vốn định làm từ từ, bây giờ có hồ nhi bên cạnh, sợ là kích thích quá, sẽ khiến người ta làm hại hồ nhi, từ từ thu binh quyền trong tay Tiêu lão nguyên soái vào tay mình, nhưng hiện tại lại bị những viên quan này ép giết hồ nhi.
Hoắc Khanh hận không thể chém tất cả các đại thần này.
Thời cơ thực sự không đợi người, bây giờ hắn biến thành cá nằm trên thớt, ngay cả nữ nhân mình yêu thích cũng không bảo vệ được.
Hoắc Khanh nắm chặt bàn tay lạnh như băng của tiểu hồ ly, ánh mắt đảo qua các vị đại thần hiên ngang chính nghĩa này, trấn tĩnh lại lạnh lùng nói: "Trẫm đã nói rồi, nữ nhân bên cạnh trẫm không phải là hồ ly màu vàng gì gì đó hóa thành, tiểu An tử tên cẩu nô tài này lại dám vu khống trẫm."
"Hoàng thượng, vì sao người cứ u mê không tỉnh ngộ như vậy." Lưng lão Thái sư thẳng tắp, cứng rắn nói: "Nếu như Hoàng thượng không giết con yêu nghiệt hại nước này, lão thần cùng các vị đại thần đập đầu chết ở chỗ này, lão thần không muốn Hoàng thượng làm ra những chuyện phá hỏng cơ nghiệp tổ tông, Hoàng thượng."
"Mong Hoàng thượng giết yêu nghiệt hại nước." Đại thần quỳ trên mặt đất, sắc mặt nặng nề dập đầu về phía Hoắc Khanh.
Hoắc Khanh tức đến mức lảo đảo, đây là lấy cái chết để ép người khác sao? Hoắc Khanh không để ý tới sự sống chết của những đại thần này, nhưng không thể bị gán mác hôn quân vô đạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/783563/chuong-250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.