Ban đêm, sấm sét lóe lên, trên trời nổ ra những tiếng sấm lớn đinh tai nhức óc, con mưa trút xuống xối xả, đột nhiên một tiếng sấm lớn vang lên, cảm giác như cả cái hoàng cung này đang run rẩy.
Trong cơn mưa xối xả vang lên tiếng kêu sợ hãi: "Đi lấy nước, đi lấy nước."
Biệt thự bên cạnh tẩm điện của Hoắc Khanh bốc cháy rồi, lửa bốc lên tận trời cao, ngay cả cơn mưa xối xả cũng không thể dập tắt ngọn lửa đang thiêu đốt trong phòng, ánh sáng của ngọn lửa chiếu sáng toàn bộ hoàng cung.
Trong hoàng cung náo động hết cả lên.
Ninh Thư bước từ trên giường xuống, nói với Hoắc Thừa Vọng đang đứng bên cạnh: "Thừa Vọng, sắp bắt đầu rồi, con có sợ không."
"Nhi thần không sợ." Hoắc Thừa Vọng nắm thật chặt nắm tay, thân thể đều run rẩy, sắc mặt ửng hồng nói với Ninh Thư: "Nhi thần không sợ."
"Thất bại chúng ta sẽ chết." Thanh Trúc thay Ninh Thư mặc quần áo lên, Hoắc Thừa Vọng bước xuống từ trên giường, kéo chặt góc áo của Ninh Thư: "Mẫu hậu, nhi thần không sợ."
Ninh Thư ừ một tiếng, nắm tay Hoắc Thừa Vọng, đi về phía biệt thự đang cháy.
Thanh Trúc và cung nữ giúp Ninh Thư và Hoắc Thừa Vọng che dù, mưa rơi rất lớn, trên mặt đất còn đọng rất nhiều nước mưa, nhanh chóng thấm vào giầy.
Lúc đến biệt thự, rất nhiều cung nữ và thị vệ đều đang cứu hoả ở đây, Hoắc Khanh và tiểu hồ ly mặc đồ ngủ đứng ở dưới mái hiên tẩm điện, con mắt tiểu hồ ly đỏ ngầu, nhìn tâm huyết của mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/783561/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.