Ninh Thư nghi ngờ Đinh Ngưng Điệp đang cố ý khiêu khích mình, để cô xung đột với cô ả.
Chỉ cần cô bị cơn giận che mờ lý trí, làm ra chuyện gì gây tổn hại tới Đinh Ngưng Điệp là được.
Để Bạch Hàn Mặc tới xé xác cô ra.
Đinh Ngưng Điệp chỉ cần ở bên cạnh tỏ vẻ nhu nhược đáng thương, giữ vững bộ dạng của kẻ yếu là được.
Cứ như vậy lặp đi lặp lại nhiều lần khiêu khích cô, đổi lại là người ủy thác, chắc có lẽ đã tức tới mức xỉu ngang xỉu dọc xỉu tám hướng luôn rồi.
Cho nên Ninh Thư rất hoài nghi dụng ý của Đinh Ngưng Điệp.
Chiếm hết chỗ tốt còn muốn kích đểu người khác.
Ninh Thư không thèm ngó ngàng gì tới cô ta, mặc kệ Đinh Ngưng Điệp nói gì, cô cũng không tức giận.
Đã vậy, Ninh Thư còn chưa bao giờ tới gần Đinh Ngưng Điệp, luôn duy trì khoảng cách một mét.
Còn mở ghi âm lên.
Mặc kê Đinh Ngưng Điệp nói cái gì, cô đều ghi âm hết tất cả lại.
Thấy Ninh Thư như vậy, Đinh Ngưng Điệp thật sự ấm ức, khóc lóc nói với Đinh Diên, chị không chịu tha thứ cho con, con thật sự muốn được chị tha thứ và chúc phúc.
Đinh Ngưng Điệp khóc ngập bờ đê, ai thấy cũng đau lòng.
Trên bàn cơm, Đinh Diên nói thẳng với Ninh Thư: “Bực bôi lâu rồi, tới lúc dừng được rồi đấy.”
“Ngưng Điệp nó thật sự muốn xin lỗi con, nhìn cái mặt kìa, cứ lạnh như tiền mãi.”
Ninh Thư buông đũa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2634518/chuong-1429.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.