Editor: Bạc Hà, USER
Beta: EE
Ninh Thư đẩy xe chạy vù vù, khiến Mai Tử Khanh xóc phát điên, tức muốn hộc máu nói: “Cô chậm một chút được không?”
Ninh Thư: “Ồ!”
Ninh Thư đắp chăn cho Mai Tử Khanh, sau đó đẩy xe chạy nhanh hơn.
Ninh Thư không tin Mai Tử Khanh cứ vậy mà chết được, chắc chắn cô ấy có công pháp tu luyện riêng, giống như cô có Tuyệt Thế Võ Công.
Chắc chắn vết thương sẽ dần lành lại.
Giờ cô đang sốt ruột tìm thú mặt trăng cho Lal ăn, nhỡ Lal đói quá biến thành một đống sắt vụn thì sao.
Nhiệm vụ của cô sẽ hoàn toàn thất bại.
Nhắc đến nhiệm vụ, Ninh Thư nhìn Mai Tử Khanh: “Nhiệm vụ lần này của cô thất bại rồi.”
Mai Tử Khanh đảo mắt nhìn Ninh Thư, “Thất bại, người nguyên chủ thích đã chết.”
“Nói thật thì Trường thương Ban cũng không phải một người đàn ông tốt, chết thì cũng chết rồi.”
Thứ mê hoặc lòng người của Trường thương Ban có lẽ là khuôn mặt anh tuấn, có lực hấp dẫn lớn với cô gái ngày ngày ở trong nhà.
Cảm giác nguyên chủ của Mai Tử Khanh là loại con gái mềm mại nhu nhược, chiều vũ khí của mình đến mức vô phép tắc mới xuất hiện tình huống đối phương mặc kệ mình.
Như kiểu cảm thấy cô gái này rất dễ dãi, được một tấc lại muốn tiến một thước.
Chẳng thèm quan tâm tùy ý chà đạp tấm lòng cô ấy.
Thôi thì thử đề nghị đổi một vũ khí đẹp trai hơn, chưa biết chừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2082377/chuong-1649.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.