Để người khác tùy ý giẫm đạp, là chuyện cực kỳ đau khổ.
Rất nhanh, đoàn người dừng trước một tòa nhà.
Ninh Thư bị khiêng vào, vứt giữa đại sảnh, Ellen mang kiếm nhìn Ninh Thư.
Buồn bực nói: “Không hiểu được ngôn ngữ ở đây, quá phiền phức, hay dứt khoát giết luôn đi.”
Ellen nói xong, giơ tay sờ chuôi kiếm đằng sau, định chém Ninh Thư một nhát.
Ninh Thư:……
Độc ác tàn nhẫn thật.
Ninh Thư nói: “Anh thả tôi ra trước, rồi nói tiếp.”
Ellen nghe thấy lời Ninh Thư nói, lập tức rút kiếm lớn ra.
Toàn thân bao trùm đấu khí, ánh mắt Ellen hiện vẻ nóng lòng muốn thử, chắc chắn rất muốn chém Ninh Thư.
Ninh Thư: Bình tĩnh bạn ơi……
“Nếu hiểu tao nói gì, vì sao lúc nãy lại giả vờ câm điếc?” Ellen chất vấn Ninh Thư.
Ninh Thư nói: “Vì sợ quá, nên tôi không dám mở miệng.”
Ellen nhìn chằm chằm Ninh Thư: “Trông mày không giống như đang sợ hãi.”
“Thưa ngài, con nô lệ này đang khiêu khích quyền uy của ngài, không thể tha thứ cho nó được.” Gã hầu treo cánh tay mềm oặt, nhũn như sợi bún trước ngực, độc ác nói.
Ellen lạnh nhạt, hỏi Ninh Thư: “Mày có năng lực gì không?”
Ninh Thư gật đầu: “Có.”
Ellen tiến về phía Ninh Thư, tay lôi kiếm lớn theo, mũi kiếm kéo dài trên mặt đất.
“Là gì?” Ellen vui mừng hỏi, “Thế trên người mày có bảo vật gì không?”
Nghe nói công tước Gal sở hữu một nô lệ có năng lực biến mất giữa không trung, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2634473/chuong-1409.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.