Edit: Tịnh Kỳ
Beta: EE
“Đương nhiên rất ngon, tiếc là anh không ăn được.” Ninh Thư nói thẳng. Lal đầu đầy hắc tuyến, cứ nói thẳng vậy tốt lắm sao?
Ninh Thư ăn no, có thị nữ đến thu dọn bát đũa rồi đi.
“Chúng ta bôn ba lâu như vậy, anh cũng nghỉ ngơi sớm đi.” Ninh Thư ngồi xếp bằng tu luyện.
Lal trải một miếng vải xuống đất.
Ninh Thư đang tu luyện, cảm thấy có người trèo cửa sổ vào.
Mai Tử Khanh đang treo trên cửa sổ, mắt đối mắt với Ninh Thư.
“Không đi cửa chính mà trèo cửa sổ làm gì, nhà cô mà cứ như kẻ trộm vậy.” Ninh Thư mắt trợn trắng.
Mai Tử Khanh trở mình tiến vào, ngồi cạnh Ninh Thư nói: “Tôi lén lút đến.” “Tôi thấy rồi.” Ninh Thư nói.
“Năm vũ khí kia của tôi gần như một tấc không rời luôn đi theo tôi, đợi mãi cũng không có cơ hội nói chuyện với cô.”
Ninh Thư cau mày: “Một khi đã như vậy, sao không trực tiếp giải quyết vũ khí đi, vả lại sau này bọn họ thật sự sẽ làm vậy.”
Giữ lại làm gì, giữ cho mùa đông à.
“Giải quyết bọn họ thì có rất nhiều ẩn tình sẽ không thể biết, lần này đến là muốn nhờ cô giúp đỡ.” Mai Tử Khanh nhỏ giọng nói.
“Muốn tôi giúp cái gì, phối hợp với cô thế nào?” Ninh Thư hỏi.
Mai Tử Khanh ghé vào bên tai Ninh Thư nói: “Cô chỉ cần làm vậy nè, lúc có cơ hội thích hợp thì khiêu chiến tôi.”
“Vì cái lông gì, tác dụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2082289/chuong-1630.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.