Sau khi phiên tòa kết thúc, Ninh Thư ngồi xe về nhà.
Ninh Thư không hề lo lắng Lý Binh sẽ đột nhiên được thả ra, bởi vì Lý Binh một không có tiền hai không có quyền ba không có quan hệ.
Cứ thành thành thật thật ở trong tù đi.
Ninh Thư cứ thế quăng Lý Binh vào tù, cho hắn không thể làm gì gây ảnh hưởng tới cô, càng không thể dính líu gì tới Vương gia.
Tuy rằng hai vợ chồng nhà họ Vương đối xử với Vương Anh không tốt, nhưng dù sao cũng có ơn dưỡng dục Vương Anh, Lý Binh sau tám năm thụ án ra tù, khẳng định sẽ ôm lòng oán hận muốn trả thù.
Một khi cô rời đi, Lý Binh khẳng định sẽ trả thù người nhà người ủy thác.
Sau khi rời đi cô sẽ không liên hệ với cha mẹ Vương Anh nữa, người ủy thác nghĩ thế nào về chuyện này là chuyện của cô ấy.
Xóc nảy cả một đường, cuối cùng cũng về nhà, mẹ Vương Anh đang ngồi ở ngạch cửa đan áo len, nhìn thấy Ninh Thư về vội vàng đứng lên hỏi: “Lý Binh được thả không?”
“Đi tù, tám năm.”
Mẹ Vương Anh vẻ mặt ngạc nhiên: “Mày nói kiểu gì mà nó bị tù tận tám năm?”
“Mày phải kết hôn với Lý Binh, sao lại để nó ngồi tù?” mẹ Vương Anh không thể tưởng tượng nổi nhìn Ninh Thư.
“Tao không ngờ mày lại là người nhẫn tâm như vậy.” Vương Anh mẹ nói.
Ninh Thư bó tay: “Mẹ, những chuyện mẹ không biết còn có rất nhiều.”
“Vậy sau tám năm thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2082211/chuong-1521.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.