Dịch: BunnyCrusher
Lư Ngọc Tĩnh đánh giá phòng của Ninh Thư, cực kỳ hâm mộ nói: “Phòng của tỷ đẹp thật đấy.”
Ninh Thư thật sự không cảm thấy đẹp đẽ gì cho cam, tất cả đều nằm trong phạm vi quy củ, phòng của Lư Minh Huyên và Lư Quân Ninh mới được coi là đẹp kìa.
Chắc có lẽ Lư Ngọc Tĩnh chưa bao giờ được phép đặt chân vào phòng bọn họ.
Ninh Thư và Lư Ngọc Tĩnh ngồi xuống bàn tròn, trong tay Ninh Thư cầm đồ thêu, còn trong tay Lư Ngọc Tĩnh cầm nữ giới.
Lý do Lư Ngọc Tĩnh không chép nữ giới được là vì có mấy chữ nàng ta không biết rõ.
Lư Ngọc Tĩnh khoảng tầm mười tuổi, vài chữ khó chắc sẽ không nhận biết nổi, đã vậy tiến độ dạy học của Liễu tiên sinh còn dựa theo kiến thức của Lư Minh Huyên.
Những người này đều bồi Thái tử đọc sách, sẽ không dạy từng chữ một, càng không cần để ý đến người như Lư Ngọc Tĩnh.
Ninh Thư bắt đầu giảng cho Lư Ngọc Tĩnh ý nghĩa của từng chữ.
Lư Ngọc Tĩnh chỉ cho Ninh Thư nên hạ kim như thế nào, nên thêu ra sao.
Ninh Thư kinh ngạc hỏi: “Sao muội biết nhiều thế?”
Lư Ngọc Tĩnh ngại ngùng đỏ mặt, lí nhí nói: “Ta học cùng bà vú.”
Ngày thường Lư Ngọc Tĩnh không có chuyện gì làm, cảm giác tồn tại lại rất thấp, tính tình an tĩnh nội liễm.
Tự nhiên sẽ ký thác lên nữ hồng, không có việc gì thì ngồi thêu thùa các thứ, có đôi khi làm ra được đồ thêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2634235/chuong-1299.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.